So với năng lực của Bất Tri Hỏa, Đồng Sênh không thể đánh bại cậu ta cho dù nó có mạnh đến đâu.
“Bất Tri Hỏa dừng lại!” Nhìn thấy Bất Tri Hỏa sắp nuốt Đồng Sênh, tôi hét lên và chạy đến, kéo Đồng Sênh ra, bảo hộ trong lồng ngực của mình.
Ngọn lửa của Bất Tri Hỏa quét qua, và ngọn lửa phân tán khi chúng chạm vào quần áo của tôi, Bất Tri Hỏa sợ hãi và ngọn lửa bay trong không khí đầy hoang mang.
“Mẹ nhỏ..” Đồng Sênh cũng là sững sờ: “Mẹ nhỏ tại sao muốn…”
“Đồng Sênh, đồ ngốc! Con có thể hỏi ý kiến của mẹ trước khi tấn công không! Con cần phải cân đo thực lực của đối phương trước đã! Nếu con xảy ra chuyện, mẹ còn mặt mũi nào nói cho cha con biết?!
Hả?!” Trong nháy mắt, ý nghĩ sợ mất Đồng Sênh nổ ra.
Lần đầu tiên tôi hét lớn với thằng bé như vậy, khiến thằng bé run rẩy và nghẹn giọng.
“Xin lỗi mẹ nhỏ, con…” Đồng Sênh sắp khóc, đôi mắt to tròn rưng rưng: “Con đã mất đi người cha thân yêu, con không muốn mất thêm người thân nào nữa.
Mẹ nhỏ, mẹ nhỏ và mẹ con chính là sinh mệnh của con.
Con chỉ sợ mẹ tôi có điều gì không ổn, con chỉ…”
Thiếu niên thì thào lại chạm vào nơi mêm mại nhất của tôi kêu một tiếng, con chó đáng chết là tôi đây cũng là đáng tiếc đời này ta không bao giờ bù đắp được, ta chỉ có thể ôm Đồng Sênh càng thêm cứng rắn: “Đồng Sênh, con cũng là sinh mệnh của mẹ.
Kiếp trước cũng không thể làm gì cứu được cha con, mẹ hiện tại và tương lai ta sẽ dùng tính mạng bảo vệ con cùng mẹ của con, mẹ tin tưởng năng lực của con, con cũng phải tin tưởng năng lực của mẹ, cho nên đừng để mẹ lo lăng nữa, được không?”
“Được rồi! Sau này con sẽ không còn liêu lĩnh nữa, mọi việc đều nghe theo mẹ nhỏ!” Thăng bé nặng nề gật đầu, sau đó lén lau nước mät.
Tôi xoa đầu thăng bé, rồi thả thằng bé ra, nhìn Bất Tri Hỏa: “Bất Tri Hỏa, lâu rồi không gặp, cậu có nhớ tôi không?”
Bất Tri Hỏa đã đốt quần áo của tôi lúc nãy, hiện tại trông rụt rè, sợ hãi bước tới như một con chó con làm sai chuyện.
Tôi đột nhiên bật cười và mở rộng vòng tay với Bất Tri Hỏa: “Không sao đâu.
Tôi sẽ không trách cậu đâu.
Tôi trách đứa con đỡ đầu của tôi quá bốc đồng.
Nó làm cậu sợ.
Tôi phải xin lỗi cậu ấy chứ”
Bất Tri Hỏa ngay lập tức lao về phía tôi, dưới cái nhìn kinh hoàng của Đồng Sênh, Bất Tri Hỏa chạy vào.
vòng tay tôi, dùng đầu ngọn lửa cựa vào cổ tôi, phát ra âm thanh chít chít làm nững.
“Mẹ nhỏ, mẹ nhỏ và con quái vật lửa này… biết nhau sao?!”
“Tất nhiên, cậu ấy tên là Bất Tri Hỏa.
Cậu ấy là một người bạn của mẹ, người đã giúp đỡ mẹ rất nhiêu” Tôi mỉm cười và chạm vào đầu Bất Tri Hỏa.
Ngọn lửa của Bất Tri Hỏa không thể làm tổn thương tôi chút nào: “Bất Tri Hỏa, cậu sao rồi? Đã lâu không gặp, nhớ cậu muốn chết.”
Bất Tri Hỏa càng hét lên sung sướng hơn, như thể nói với tôi rằng cậu ấy cũng rất nhớ tôi.
Tôi cười haha.
“Cô gái nhỏ thực sự thần kỳ” Quỷ láu cá nói: “Ngay cả Bất Tri Hỏa, kẻ phiên phức nhất trong hàng trăm con quỷ cũng có thể là bạn đồng hành của cô.
Tôi bắt đầu tin tại sao Nhũng lại đặt cược lớn như vậy vào cô, và có vẻ như thực sự có thể ứng nghiệm lời tiên tri của cô ấy, tương lai của thế giới năm trong tay cô.”
Nó năm trong tay tôi …
Bây giờ tôi thậm chí còn không thể đánh bại Lạc Nhu, chưa kể đến kẻ thao túng đăng sau Lạc Nhu.
Tốt hơn hết hãy giao nó cho người đàn ông quyên năng đó để cứu thế giới đi.
Lãnh Mạch…
Nghĩ đến Lãnh Mạch, tôi không khỏi cong môi lên.
“Ông ơi, con nghe nói có người đến chơi ở núi Bất Lương đúng không?!” Giọng một người đàn ông vọng ra từ bên ngoài hành lang.
Ngay sau đó, ba người đàn ông chạy vào.
Người nói chuyện là người mặc áo choàng trảng xanh và có vẻ là người nhỏ tuổi nhất, vừa đi vào liên hướng Quỷ sai chạy đến: “Ông nội, người ở đâu? Người ở đâu? Là một cô gái xinh đẹp sao?”
“Em ba, em bị mù sao.” Người đàn ông nói chuyện kia mặc đơn giản áo phông quần bò, một tay đút túi quần, cắt undercut có chút không giống truyền thống: “Người