“Mẹ nhỏ!” Đồng Sênh xuất hiện giữa không trung, rồi nhảy bổ vào lòng tôi.
“Đồng Sênh, con vần khỏe chứ? Không sao chứ?”
Tôi vội vàng xem thăng bé có bị thương hay không.
“Con không sao, con phải báo cho mọi người một tin tốt!” Gương mặt nhỏ của thăng bé tràn đầy vẻ hưng phấn: “Chí Tôn Vương đại nhân đâu ạ?”
Tôi chỉ vào Lãnh Mạch đang được binh lính và người tòng quân vây lại: “Bên kia, bây giờ chỉ sợ anh ấy không có cách nào tới đón con đâu.”
“Chuyện này rất quan trọng, bây giờ con nhất định phải đi tìm ngài ấy.
Mẹ nhỏ đi cùng con đi!” Đồng Sênh nói, rồi kéo tay tôi.
Tôi và thăng bé cùng nhau vượt qua đám đông một cách vô cùng khó khăn, rồi đi tới bên cạnh Lãnh Mạch.
Đồng Sênh quỳ một gối xuống, lúc này, đứa trẻ mặc áo giáp màu đen cực kỳ có bộ dáng của đại soái: “Tham kiến vương”
Lãnh Mạch kêu Đồng Sênh đứng dậy, hỏi thăng bé: “Có chuyện cần báo cáo sao?”
“Vâng thưa vương” Đứa trẻ chỉ cao tới đùi anh, khi nhìn anh cần phải ngửa đầu lên rất nhiều, nhưng ánh mắt của thăng bé lại không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh, hơn nữa còn rất sắc bén, nó nói rõ từng câu từng chữ một: “Có chuyện rất quan trọng cần bẩm báo với vương.”
“Ừm, nói đi” Có thể nhìn ra được, Lãnh Mạch vân rất yêu thích Đồng Sênh.
“Tộc người lùn hiện đã gia nhập vào đội quân của Sỉ Mị” Đông Sênh đáp.
“Tộc người lùn đã tới rồi sao?” Tôi ngạc nhiên.
“Đúng vậy, ông Chung Nhiễm đoán binh lực ở bên này sẽ tăng mạnh, nên sẽ không có đủ trang bị vũ khí để dùng.
Ông ta cho tộc người lùn mang rất nhiều trang bị vũ khí tới, đồng thời gặp quân Sỉ Mị trước.
Đội quân bên chú Si Mị cũng giống như bên này, sau khi nhìn thấy những thành phố có treo cờ của Chí Tôn Vương, rất nhiều người ở những thôn trang xung quanh và những dị nhân có năng lực ẩn nấp ở trong núi rừng đều gia nhập vào quân Sỉ Mi.
Hiện tại quân Sĩ Mị đã tăng thêm, còn nhiều hơn cả bên này của chúng ta.
Chú Si Mị kêu con về hỏi vương, khi nào thì hai quân sẽ tụ họp và mang trang bị của tộc người lùn đến cho mọi người.”
“Thật không ngờ ngay cả tộc người lùn cũng đã trở lại rồi! Ông Chung Nhiễm thật đúng là biết lo trước tính sau, biết sẽ có ngày đại quân tăng vọt lên như ngày hôm nay.
Lần này trang bị của bọn họ thật đúng là rất bức thiết!” Tôi nói một cách hưng phấn.
Đồng Sênh nhìn về phía tôi: “Mẹ nhỏ, còn có chuyện khiến mẹ vui hơn nữa đấy”
“Chuyện gì?” Tôi hỏi thăng bé.
Thăng bé cười: “Tứ đại thần thú đã vê rồi”
“Tứ đại thần thú đã về rồi sao? Bạch Hổ về rồi sao?” Tôi thật sự không ngờ tới việc này, ngay cả tứ đại thần thú cũng..
“Đã về rồi ạ” Đồng Sênh bảo: “Thanh Long đã tiến vào Băng Thành, hô trợ chú Tống Tử Thanh củng cố hàng phòng