Phùng thị không điên Lưu Triệt còn trả thù, mà thân là con trai dù mẫu thân mình có sao trái, Lưu Tuệ cũng không thể trơ mắt được. Cứ như thế sớm muộn hai bên cũng thành thù địch, may mắn thị điên rồi...
Lưu Triệt ra tiền, cho chính thê của Lưu Phúc chỗ đứng vững chắc trong nhà, nàng ta có thể làm mưa làm gió trong nhà. Một người phụ nữ ghen tuông, đau khổ và thù hận đáng sợ hơn bất cứ ai. Không cần nghĩ cũng biết Phùng thị sẽ thảm như thế nào, thị thảm vài tháng đã điên dại. Còn nhẹ nhàng chán so với Ôn Ngọc chết tức tưởi dưới tay thị ở nhà họ Lưu.
Đối với Lưu Tuệ y chỉ là một đứa trẻ bị dạy sai cách, Lưu Lệ thì là một ả không có đầu óc. Lưu Triệt chưa bao giờ tính nợ lên đầu hai người này,chỉ là khi trả thù thì tránh không được liên đới đến hai người này thôi.
Biết Lưu Tuệ bị gả đi làm nam thê, nhưng không ngờ lại gặp lại nhanh như vậy. Mình còn xem tướng công y như đệ đệ nữa, không biết là duyên phận hay nghiệt duyên nữa. Lưu Tuệ coi bộ cảm thấy rất có lỗi vì những việc mẫu thân mình đã gây ra. Vừa rồi còn không biết nên gọi Lưu Triệt như thế nào cho phải nữa, còn quỳ xuống xin lỗi. Xem ra đã muốn làm như thế từ rất lâu rồi, người ta nói đánh kẻ chạy đi không ai đánh kẻ chạy lại.
Lưu Triệt vỗ bộp vào đầu Lưu Tuệ, nhúi đầu y một cái nói : " Ủ rũ cái gì, ân oán của chúng ta đã chấm dứt hơn nữa ta chưa bao giờ ghét ngươi. Ngươi là ngươi mẫu thân ngươi là mẫu thân ngươi đừng có trộn lại với nhau"
Lưu Tuệ ngây ngốc xờ đầu mình, khí lực của Lưu Triệt từ khi nào lớn như vậy a? Muốn bể cái đầu luôn đây, Lưu Tuệ nói : " Dù sao trước đây cũng là ta có lỗi "
Lưu Triệt nói : " Thôi đi nếu mẹ ta ngày nào cũng nói ngươi xấu xa thì ta cũng ghét ngươi thôi. Mà vừa xưng hô kiểu gì đó phải gọi đại ca nghe chưa, ta còn muốn nhận Tiểu Đậu làm cháu đó"
Lưu Tuệ ngượng ngùng cười, tiếng gọi ca ca cuối cùng vẫn không phát ra được. Mặt mũi y chưa dày đến mức đó, vẫn là thôi đi. Lưu Triệt cũng không bức ép y, nghịch hai chân củ sen của Tiểu Đậu nói : " Chuyện vừa rồi là thế nào? "
Diệp phụ, Diệp mẫu nhìn nhau cuối cùng đem mọi chuyện kể cho Lưu Triệt nghe. Sau đó nói : " Công tử... Hứa Bình dù sao cũng là quan ngũ phẩm. Dính vào sẽ phải mang họa sát thân, chúng ta cũng không có mặt mũi nào cầu người.