6:30am
Biệt thự Đào Viên.
Phòng ngủ Đào Thuận,
Reng!... Reng!....Reng!
- '' Alo'' Đào Thuận giọng còn ngáy ngủ trả lời.
- ''...''
- '' Mẹ bây giờ còn sớm lắm Mẹ có thể để con ngủ thêm một chúc được không? Vấn đề này để sau rồi nói.'' Đào Thuận oán trách
- ''...''
- '' Mẹ không cần lo lắng cuối tuần con sẽ đem con dâu về cho mẹ! Giờ thì để con ngủ được chưa?'' anh nghiêm túc trả lời bà.
Nhà chính Đào Gia!
- '' Thể nào rồi bà? thằng nhóc đó trả lời như nào.'' Ba của Đào Thuận ông Đào Hùng hỏi vợ.
- '' Nó bảo là cuối tuần sẽ mang con dâu về cho chúng ta? ông xem liệu có thật hay không vậy.'' Mẹ Đào Thuận bà Trương Ánh vẻ mặt không tin tưởng nhìn chồng trả lời.
Ba anh ông Đào Hùng khá bất ngờ trước những gì vợ nói cố hỏi lại xem mình có nghe nhầm hay không -'' bà nói là thật?'' vẻ mặt của ông có hết chín phần không tin.
- '' Thằng con trai lớn này của chúng ta bị gọi là hòa thượng thời hiện đại mà nay lại chịu dẫn con dâu về ra mắt sao?, thật sự tôi không thể tin được'' bà Trương Ánh cảm thán.
Bà nói thêm...
- '' Mọi khi tôi gọi cho nó hỏi nó bao giờ lấy vợ sanh con để chúng ta có cháu mà ẩm bồng thì thế nào nó cũng đưa đẩy qua cho Đào Văn, vậy mà hôm nay khi nhắc đến nó đã đồng ý lại chịu dẫn con gái nhà người ta về ra mắt, tôi thật muốn xem cô gái đó như thế nào mà có thể độ kiếp cho thằng con nhà mình ông à!'' bà nói với vẻ mặt mong chờ nhất có thể.
ông Đào Hùng gật đầu đồng ý với bà!
6:45am
trường Thuận Quốc
kí tú xá phòng 052. Đam Mỹ Sắc
hiện có một con heo đang cuộn mình trong chăn không ai khác đó chính là Hoa Nhung,
- '' Hoa Nhung này hôm nay buổi sáng bọn mình không có tiết cậu không có dự định đi tìm việc làm thêm ở đâu à?'' Võ Ngọc
nhìn cô đang cuộn mình trong chăn.
- '' không có... hôm nay mình chỉ muốn ngủ thôi không định đi đâu cả, hôm khác mình sẽ đi tìm sau.!'' Hoa Nhung đáp lời Cô. Hoa Nhung từ nhỏ đã được gia đình dạy cho tính tự lập nên khi vừa vào cấp ba cô nàng đã tự kiếm được tiền sinh hoạt mà không cần xin bố mẹ. Cũng vì vậy mà Hoa Nhung không mang trong mình căn bệnh của các vị tiểu thư con nhà giàu.
- '' Vậy cũng được vậy tớ đi nhá! Nếu xin được việc tối về mình đãi cậu ăn mừng.'' Cô tự tin nói với Hoa Nhung
- '' Được.. được... chúc cậu may mắn.'' nói xong Hoa Nhung lại tiếp tục hành trình làm con heo lười biếng của mình.
trạm xe buýt
Võ Ngọc đang ngồi đợi xe để đến chỗ hẹn xin làm thêm của mình. Một công ty nhỏ
( đây là chỉ nhánh của công ty Phương Ý chị nhá! ông chồng chị mà nghe chị chê nhỏ chắc sẽ mở rộng ra toàn quốc luôn á) chuyên về thiết kế, nơi này thường sẽ nhận các thực tập sinh mới ra trường hoặc sinh viên cần học hỏi trao dồi kinh nghiệm để sau này có thể phát triển. ( cái này gọi là tìm kiếm nhân tài từ trong trứng đấy ạ!)
Võ Ngọc ngồi xe buýt hơn hai lăm phút thì cũng đến được điểm hẹn, Cô bước vào cúi đầu chào chị lễ tân và hỏi nơi nộp hồ sơ phỏng vấn.
Lễ tân nhìn Cô -'' Em vào thang máy bấm lên tầng 20 gặp phó giám đốc Dương Nhĩ để phỏng vấn nha.'' chị lễ tân niềm nở hướng dẫn Cô.
Võ Ngọc quay lưng đi vào thang máy thì lễ tân đã gọi cho phó giám đốc Dương Nhĩ thông báo với anh. Dương Nhĩ cùng Ngô Ninh là hai thuộc hạ được anh tin tưởng nhất từng vào sinh ra tử cùng anh. Nên ở công ty Phương Ý ngoài Đào Thuận ra thì chỉ cần là lệnh của Ngô Ninh hay Dương Nhĩ đều được thông qua.
ting!
Cửa thang máy vừa mở ra thì Võ Ngọc đã nhìn thấy một thân ảnh cao lớn đứng trước cửa
- '' Xin chào!'' giọng nói này thân hình này thì chỉ có