'' Mẹ con gái nghe nè.'' Võ Ngọc trả lời điện thoại của Mẹ Cô.
đầu dây bên kia
- ''' Con vẫn ổn chứ?''. Mẹ cô lo lắng hỏi.
- '' Mẹ người yên tâm con gái vẫn khoẻ, con cũng vừa định gọi về nhà báo đã tìm được công việc làm thêm rồi thì mẹ lại gọi đến, vả lại con cũng có thể tự lo cho bản thân mình mà.'' Cô trấn an bà.
- '' Mẹ chỉ sợ là con sẽ đi gây rắc rối cho người khác thôi.''
- '' Sẽ không có đâu Mẹ đừng lo.''
- 'Khi nào được nghĩ con sẽ về thăm Cha và Mẹ nha, con gái yêu hai người rất nhiều.. moazz.. moazz.!
- '' Rảnh thì gọi về cho mẹ nhé! Yêu con.''
- '' Vâng ạ.. bye bye Mẹ.'' Nói rồi Cô cũng cúp máy nằm ịch ra giường.
.........
nhà chính Đào Gia
- '' Hôm nay là thứ bảy cuối tuần phải không ông?'' bà Trương Ánh hỏi chồng mình.
Ông Đào Hùng gật đầu cho câu hỏi của bà.
- '' Tôi thật sự mong chờ được gặp mặt con dâu của mình quá đi.'' Bà đang gọt trái cây giọng phấn khích nói
- '' Chắc cô gái đó phải rất đặt biệt bà không cần phải lo lắng.''
Bà cầm miếng lê vừa gọi đưa cho ông
- '' Tôi không có lo lắng chỉ hơi hiếu kì thôi... làm thế nào mà cô gái đó lại có thể khiến con trai tôi si mê như vậy.''
.....
Sau khi nghe điện thoại từ mẹ Cô xong thì Võ Ngọc cũng nhanh chóng thay quần áo rồi đến công ty.
phòng làm việc của Đào Thuận
- '' Chào Sếp hôm nay công việc của tôi sẽ làm gì ạ?'' Cô vừa hỏi vừa cúi chào anh.
Anh lướt một lược qua bàn làm việc rồi đưa cho cô một văn kiện
- '' Em mang cái này đến chỗ trưởng phòng Phượng Kim kêu cô ta sửa lại giúp tôi.''
Cô nhận lấy rồi xin phép ra ngoài đi tìm Phượng Kim
...
- '' Chị Phượng Kim có đây không ạ?'' Cô hỏi nữ nhân viên đang ngồi đánh máy gần cửa.
Nữ nhân viên không thèm nhìn Cô mà lên tiếng -'' Trong kia.''
Võ Ngọc cảm ơn rồi cũng đi thẳng vào trong,
- '' Sếp bảo em mang cái này đến cho chị nói chị sửa lại ạ.'' Cô nói xong cũng đưa văn kiện cho Phượng Kim.
Ả nhìn cái văn kiện trước mặt làm ra vẻ khẩn trương khó xử -'' Cái này... lát chị còn phải đến kho hàng để thống kê một số vật liệu...mà mọi người thì bận cả rồi... thật là không biết phải làm sao nữa.''
Nhìn thấy như vậy Võ Ngọc tốt bụng đề nghị
- '' Hay là để em đi thay chị được không?.''
- '' Được chứ.. được chứ tốt quá còn gì! Chị cảm ơn Võ Ngọc nhiều nhá. Xong việc chị sẽ mời em dùng cơm.'' Ả nói rồi đưa cho Cô một cuốn sổ rồi chỉ Cô hướng đi đến nhà kho.
Võ Ngọc vừa đi thì bên này Phượng Kim đã gọi cho ai đó -'' Nó đang đến chỗ anh đó liệu mà làm.'' vẻ mặt cực kỳ đắc ý nhìn theo bóng lưng của Cô.
Nhà kho
một gả đàn ông bậm trợn đang đẩy xe hàng nhìn thấy Võ Ngọc đi đến liền hỏi -'' Cô là ai? đến đây làm gì?''
- '' Tôi đến để kiểm tra hàng giúp chị Phượng Kim'' Cô nhìn gả nói.
Gả nhìn Võ Ngọc một cái rồi cũng rời đi trong lòng lại âm mưu tính kế hại Cô,
đang lúc chăm chú kiểm tra thì phía sau gả đàn ông khi nãy đẩy một chiếc xe hàng đi ngang qua lại cố ý đụng phải Cô làm chiếc thùng từ trên cao ngã xuống trúng vào người. Sự việc quá bắt ngờ làm Võ Ngọc không kịp trở tay phản ứng lại nên cả người ngã về trước chân đập vào thanh sắc bên cạnh khiến mắc cá sưng phù rất đau.
gả ta cũng không quan tâm đến Cô mà rời đi ngay sau đó,
Vốn là nhà kho nên chỉ khi cần thì mới có người vào Võ Ngọc đành chịu đau chờ người đến giúp, cũng vì khi nãy bị đập trúng chân nên giờ Cô không thể đi nổi nữa mà khi đi lại không mang theo điện thoại.
...
Đào Thuận nhìn đồng hồ
- '' Chỉ đi đưa một sắp văn kiện mà tận hai tiếng rồi chưa quay lại.'' anh chau mài nói cũng bấm máy gọi cho Ngô Ninh đi tìm Cô.
- '' Thưa Sếp Võ Ngọc tiểu thư vì muốn giúp trưởng phòng Phượng Kim kiểm tra hàng nên đã đến nhà kho một lúc rồi ạ!'' Ngô Ninh thông báo cho anh tần suất làm việc của