"Chủ tử, người mau đi nghỉ ngơi sớm, ngày mai tôi sẽ chuẩn bị cho người những người phụ nữ khác xinh đẹp hơn"
Hắn nghe được những lời của Sibas liền phóng ánh mắt giận dữ nhìn về phía ông "Y Bình sẽ không vui khi tôi mải mê với đám phụ nữ đó ông hiểu chứ"
"Vâng....từ giờ tôi sẽ chú ý"
.....
Nếu là bình thường hắn sẽ mải mê với đống dao kéo rồi giải phẫu cơ thể con người mà không biết chán.
Khi thì điên cuồng đâm, rạch đến nỗi ngục phủ ngũ tạng đều nát bét mà vẫn không chịu ngừng lại, một đống bầy nhầy đầy máu tanh nồng chảy róc rách dưới sàn mà cảm thấy thích thú.
Nhưng hôm nay hắn rời khỏi căn hầm chết chóc đó từ sớm miệng vẫn luôn giữ nụ cười trên môi như vừa tìm ra được một thứ còn mới mẻ hơn cả sở thích thường ngày của mình.
Hắn nhẹ nhàng vặn nắm tay cửa
Hắn bước vào căn phòng tổng thống chiếc giường to lớn với thân ảnh người con gái hắn ngày đêm nhớ nhung miệng nở nụ cười quái dị "Ha, bảo bối, em đẹp thật đấy.
Vừa đẹp còn vừa thơm nữa bae à.....tôi muốn em lắm đó nhưng mà bây giờ vẫn chưa phải lúc.
Anh yêu em nhiều như vậy thì chắc em cũng rất yêu anh đúng không, hahahaha...." hắn nhìn em bằng ánh mắt say mê đến điên cuồng, vừa hoang dại lại thâm thúy đến quỷ dị nhìn vào người khác phải sợ hãi khác hoàn toàn so với vẻ ban ngày là một tổng tài cao thượng
Hắn ngắm nhìn em một lúc lâu sau đó liền rời khỏi mà đi vào thư phòng, khắp nơi trong thư phòng này khắp nơi đều là hình ảnh của em nhiều đến mức khiến người nhìn vào phải loạn mắt, mọi góc độ mọi biểu cảm hắn càng nhìn càng điên càng nhìn càng loạn
Bên này em lờ mờ tỉnh giấc do tiếng đóng cửa khá mạnh và tiếng cười khanh khách của hắn vang lên từ bên thư phòng bên cạnh.
Khi tỉnh dậy em giật mình khi chỗ này quá mức xa lạ ít nhất là như vậy dù trong phòng này đang tối om.
"Đây là đâu vậy......Sao mình lại ở đây, hình như lúc đó.....Giang Tình đã....ayza sao đầu đau quá vậy"
Em chao đảo bước xuống dưới giường lớn, sàn hoa cương lạnh ngắt khiến bước chân em hơi chùng xuống nhưng khi vừa mở cửa phòng ra thứ ánh sáng từ đèn điện đắt tiền chiếu thẳng xuống khiến nhất thời em hơi nhíu mi tâm tay trái che mắt
"Oa....mình đang lạc vào cung điện sao.
Nơi đây sao mà rộng lớn đẹp quá vậy" em phải thốt lên một câu cảm thán cho nơi này vì cách bài trí sa hoa chủ của căn nhà này đúng là rất biết cách trang trí và thiết kế.
Nhưng rất nhanh những suy nghĩ mộng mơ về căn nhà liền biến mất khi những tiếng cười khanh khách đầy quỷ dị của hắn phát ra từ bên thư phòng bên cạnh
*cạch* em hơi hé cửa ngó đầu vào xem bên trong.
Cảnh tượng hết sức kinh hoàng khiến em phải lấy tay che miệng, chỉ sợ rằng nếu không làm thế chắc em sẽ hét lên mất
Bên trong phòng là vô số những bức hình nộm của em được thiết kế vô cùng giống hình người, chưa kể đến là hàng trăm ngàn những bức hình chụp của em khi còn bé lẫn bây giờ nhưng đó chưa phải là điều đáng sợ khi hắn đang đang dùng con dao mổ mà rạch từng đường nét trên mặt của cô gái đang nằm trên chiếc bàn chính giữa căn phòng mà cô gái đang nằm đó không ai khác chính là - Tiêu Dao người sáng nay vô tình làm đổ chiếc ly cà phê nóng vào người em
"Con nhỏ chết tiệt, dám làm bảo bối bị thương để xem hôm nay tao làm gì mày....con đàn bà điên, hahaahaha....ngươi xem này tôi móc đôi mắt của cô ra rồi nhìn bây giờ cô thật xấu xí, hahaa.....sao cô không nói gì đi chứ hả, câm hay sao" vừa nói hắn vừa ra sức đâm