Cố An bị hắn ghì chặt trên bàn không thể cử động, tên đó lại có thể bày ra bộ mặt vui vẻ, cô tức đến nỗi muốn xì khói đầu.
Đông Quân đột nhiên cúi người xuống cưỡng hôn cô, nụ hôn nồng cháy lại có phần nhẹ nhàng, hắn đưa chiếc lưỡi trêu đùa Cố An, đến mức khiến cô không thở nổi.
Đây là nụ hôn đầu của cô, vậy mà lại bị tên đáng ghét này đoạt mất.
Đạt được mục đích xong hắn đưa ngón tay trỏ lên xoa nhẹ môi dưới của cô, đôi mắt toàn ý cười.
"Vợ nhỏ thật ngọt. Sau này phải thưởng thức thật nhiều"
...
"Cố An! Con làm gì mà thẫn thờ vậy? Đứt tay rồi"
Cố An nghe thấy tiếng mẹ mình gọi mới chợt giật mình, đôi mắt đượm buồn nhìn vào ngón tay đang chảy máu của mình.
Cố Như thấy con gái không để tâm liền lôi nó ngồi xuống, cầm bông và băng gạt ra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hôm nay có chuyện gì? Kể cho mẹ nghe"
Hàng lông mi của Cố An rũ xuống, cô không thể kể chuyện này cho mẹ nghe được.
"Không có gì đâu, nay con bị bùng kèo đi chơi nên hơi buồn thôi"
Cô còn nhớ như in vẻ mặt đắc ý của anh ta sau khi hôn được cô xong, thực rất đáng ghét.
"Con bé này, ba mẹ sẽ ra nước ngoài sống một vài năm, tiện thể cho ba con khảo sát tình hình chi nhánh bên đó. Hơn nữa ba mẹ cũng không còn trẻ nữa, muốn đi đây đi đó tận hưởng một chút"
Cố An nghe được thì hai mắt sáng bừng, nhanh chóng nắm lấy tay mẹ vừa cười vừa nói.
"Thật ư! Cho con theo với được không?"
"Đừng có cướp vợ của ba, tự đi kiếm một thằng mà đi với nó"
Dĩ Triệt đột nhiên xen ngang, Cố An trùng mắt xuống mất hứng.
"Con ở lại với anh, sau học xong rồi thì giúp nó phát triển tập đoàn, đừng có suốt ngày nghĩ đến chơi bời như vậy"
Cố An nghe vậy vẫn ương bướng, hai tay nhỏ khoanh trước ngực.
"Anh hai sắp có vợ rồi, chuyển sang biệt thự riêng sống với tẩu tẩu. Con ở một mình ở cái căn nhà to như vậy, hiu quạnh biết bao nhiêu chứ?"
Dĩ Triệt đứng đó cười nhếch, con bé này tìm đủ cớ để đi theo, nghĩ hắn chưa chuẩn bị gì sao?
"Không cần lo, ba đã mua cho mày một căn hộ cao cấp ở khu D&Q, giờ thì hết hiu quạnh rồi nhé"
Cố An quay sang làm bộ nũng nịu với Cố Như.
"Mẹ..."
Cố Như ấy vậy chỉ lắc đầu rồi đứng lên. Dĩ Triệt thừa cơ đi lại nắm tay Cố Như dẫn lên lầu.
"Bà xã mệt rồi, để anh bóp vai cho"
"Hai người đúng là vô lương