Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 709


trước sau

Chương 709

Lý Đức Sơn giở trò với Ôn Thục Nhi, cô ta thật sự thấy ghê tởm không chịu được, vì thế lập tức từ bên cạnh đứng lên, cười hỏi: “Chủ tịch Minh, Chủ tịch Sơn, khi nào thì chúng ta xuất phát vậy?”

Lý Đức Sơn cũng đứng lên theo, rốt cuộc cũng không còn trắng trợn lợi dụng chiếm hời Ôn Thục Nhi nữa.

“Bây giờ có thể đi rồi.” Lý Đức Sơn khí khái nói.

Phạm Nhật Minh hiển nhiên là ước gì có thể kết thúc sớm một chút để về nhà, vì thế cũng lập tức đứng dậy.

Thấy anh đứng lên, phó chủ tịch kia dĩ nhiên sẽ đứng lên theo.

Cứ vậy, một hàng sáu người bước đi cứ như bài binh bố trận.

Một đoàn xe dừng ở bên ngoài một căn biệt thự tư nhân, Lý Đức Sơn xuống xe trước tiên, đối mặt với Phạm Nhật Minh nở nụ cười, trên mặt mang theo vẻ dương dương tự đắc nói: “Bây giờ thời gian cũng không còn sớm, trong nhà tôi cũng có  bố trí một khu chơi bowling đơn giản, chúng ta có thể chơi ở đó được không? Nó cũng không khác so với bên ngoài là bao nhiêu.”

Mấy người kia đương nhiên là không có ý kiến gì, vì thế cùng nhau lục tục đi vào.

Hiển nhiên, Lý Đức Sơn vốn dĩ có thể trở thành một thế lực trọng yếu ở Lâm Đồng là bởi vì gia sản quá mức kếch xù của ông ta. Căn biệt thự tư nhân này được trang hoàng vô cùng xa hoa, xung quanh nạm vàng và bạc, trông cực kỳ giống như là cung điện dành cho một vị hoàng đế ở thời xa xưa.

Tráng lệ nhưng lại không che giấu được dáng vẻ quê mùa của nhà giàu mới nổi.

Nhưng Lý Đức Sơn lại rất tự hào về điều đó, nghĩ sơ qua thì anh cho rằng căn biệt thự này được xây dưng với chi phí không dưới mấy chục tỷ, sau này còn sửa sang và thêm thắt, suy cho cùng thì giá của căn biệt thự này ít nhất cũng tính vào hàng trăm tỷ.

Đây cũng là một trong những nơi bình thường Lý Đức Sơn hay khoe khoang nhất.

Mọi người cùng đi tới sân chơi bowling.

Bên trong khu biệt thự còn có một chiếc xe đặc biệt chuyên đưa đón, ước chừng sau khoảng mười phút đã đến được sân chơi bowling.

Thật ra Phạm Nhật Minh không có chấn động gì quá lớn, dù sao cái này đối với anh mà nói, chẳng qua chỉ là người giàu gặp người giàu hơn, không có gì đáng để kinh ngạc.

Nhưng mà đối với phó chủ tịch và Ôn Thục Nhi mà nói, cái này khiến cho bọn họ giật mình.

Bối cảnh gia đình của Ôn Thục Nhi cũng không khác gì lắm, nhưng cô ta thật sự không tin được vậy mà lại có người có thể giàu có đến nhường này.

Chính điều này khiến cho lòng khoan dung độ lượng của Ôn Thục Nhi đối với Lý Đức Sơn tăng thêm một cấp.

Chiếc lốp dự phòng này, chắc chắn đáng giá để giữ lại.

Lý Đức Sơn nói muốn chơi bowling nhưng trên thực tế ông ta chơi được hai ván hoặc cùng lắm ba ván là dừng lại.

Bởi vì Ôn Thục Nhi không tham gia cho nên toàn bộ quá trình đều là cô ta đứng ở bên cạnh xem trận đấu.

Lý Đức Sơn sau khi chơi được mấy ván, cảm giác không còn hứng thú nữa, chỉ đơn giản là mặc kệ Phạm Nhật Minh bọn họ muốn chơi thế nào thì chơi, sau đó ông ta đi đến bên cạnh Ôn Thục Nhi, cùng cô ta tiếp tục màn tán tỉnh dang dở lúc nãy.

Ôn Thục Nhi vô cùng nhẫn nại, kiên nhẫn tiếp nhận các loại tán tỉnh của đối phương, còn có “giở trò”.

Mỗi khi cô ta không nhịn được nữa thì lập tức nhìn sự trang trí xung quanh khu biệt thự này, nếu có thể tiếp cận ông ta thì đồng nghĩa với việc sẽ có thêm nhiều đường lui.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện