Sman chưa từng tức giận đến phát điên như vậy, sự thù hận trong mắt cô ta giống như muốn ăn tươi nuốt sống Phan Huỳnh Đông.
“Nếu tôi nói không thì sao?”
Vẻ mặt nhẹ nhàng lịch lãm của Phan Huỳnh Đông mang theo vài phần không kiên nhẫn.
Sman xem ra đang khiêu khích, kiêu căng khiêu khích.
“Vậy anh chết chắc rồi!”
Sman không nói hai lời kéo cổ áo của anh, không hề nghĩ ngợi đánh ngã anh.
Vừa mới say rượu vẫn chưa tỉnh táo, lúc này bị Phan Huỳnh Đông kích động, toàn bộ sức lực tiềm ẩn trong cơ thể bùng nổ, lúc Phan Huỳnh Đông ngã trên mặt đất, cả người cô ta vẫn còn mơ màng.
Trời ạ, đây là do cô ta làm sao?
Phan Huỳnh Đông còn bất ngờ hơn, sao lại có thể? Anh vậy mà lại bị một người phụ nữ say khướt đánh ngã, anh không thể tin nằm trên đất ngửa mặt lên, vô cùng tức giận nói: “Rốt cuộc cô cũng lộ ra bản chất của mình rồi, cô đúng là người phụ nữ vừa bạo lực lại còn không biết xấu hổ! Thật không hiểu tại sao Việt Minh lại nhớ cô mãi không quên, đầu của cậu ta bị nước vào sao!”
“Tên khốn kiếp!”
Sman kích động dứt khoát nhảy lên trên người anh, lần thứ hai hung dữ nắm lấy cổ áo anh, đôi mắt to xinh đẹp hung hăng trừng mắt với anh.
Khoảng cách giữa bọn họ gần như sắp chạm vào nhau, giữa hơi thở, mùi rượu hòa lẫn vào nhau, Sman gằn từng chữ mắng: “Anh cái loại đàn ông ngu ngốc, ích kỷ lại còn bị bất lực! Chỉ có đồ điên mới thích anh! Cái gì mà tao nhã phong độ lịch làm đều là giả dối hết! Anh cái tên dối trá lừa đảo này…”
Phan Huỳnh Đông bị mắng đến ngu người, không biết nên làm thế nào, dù sao cũng là một người phụ nữ đang ngồi trên thắt lưng của anh, thân hình mềm mại trong nháy mắt khiến anh không thể đẩy ra, chỉ nghe thấy bên tai toàn là tiếng lải nhải chửi mắng oán giận đầy mùi rượu của cô ta, không để cho anh chen vào một câu nào.
Mắng được một lúc, anh nghe thấy được âm thanh hơi nức nở của cô ta, nhất là ánh sáng lấp lánh trong con ngươi rất chói mắt, Phan Huỳnh Đông lại mềm lòng một cách kỳ lạ, phải biết rằng từ trước đến nay anh rất căm ghét người phụ nữ này.
Cô ta bắt đầu nói nhăng nói cuội, Phan Huỳnh Đông không thể nghe ra được gì, bởi vì động tác xoay qua xoay lại của cô ta, quả thật kích thích thần kinh nhạy cảm của người khác.
“Này, Sman, cô mau tranh ra, nếu không, đừng trách tôi không khách khí, đừng cho là tôi sẽ trúng mỹ nhân kế của cô.”
Anh đẩy cô ta ra, nhưng Sman cũng không chịu buông tay ra, hơn nữa lại còn trực tiếp nằm trên ngực Phan Huỳnh Đông, anh đẩy hai cái, vậy mà lại phát hiện người phụ nữ này đang ngủ, phát ra tiếng hít thở nhẹ nhàng mềm mại.
“Mau tránh ra, cô…”
Phan Huỳnh Đông lại lần nữa đẩy cô ta một cái, Sman từ trên người anh lật thẳng xuống, lăn trên mặt đất lạnh lẽo gập ghềnh.
Sau khi Phan Huỳnh Đông đứng dậy, nhìn thấy cô ta vẫn không nhúc nhích.
Có phải là giả vờ không?
Anh định bỏ đi, trên thực tế anh quả thật làm như vậy, nhưng đi được vài bước, lại ngừng lại.
Đêm hôm khuya khoắt, để một cô gái đang say rượu lại ở lại một mình, lỡ như xảy ra chuyện gì thì sao?
Nếu thật như vậy, nhất định sẽ xảy ra chuyện.
Có ngu cũng biết sẽ có người lợi dụng cô ta! Không, không, ai bảo cô ta uống say như vậy, nếu như xảy ra chuyện gì đều là do cô ta tự chuốc lấy, ai bảo cô ta không biết xấu hổ không có tự trọng, gây rối khắp nơi!
Trong đầu Phan Huỳnh Đông bắt đầu đấu tranh, hai bên thiện ác đánh nhau, rốt cuộc phải làm gì bây giờ đây?
“Người đẹp, tỉnh lại đi? Có cần tôi giúp cô báo cảnh sát không?”
Lúc này, một người đàn ông đi tới, cúi người xuống hỏi, mắt thấy sắp đưa tay ra đụng vào người cô ta.
Người đàn ông này không có ý tốt!
Phan Huỳnh Đông không nghĩ nhiều, từ xa quay đầu lại, lớn tiếng cảnh cáo: “Không cần đâu, cô ấy là bạn gái của tôi.” Sắc mặt lạnh lùng gay gắt, anh đẩy người kia ra, lấy ưu thế vượt trội ôm lấy cô ta.
Người đàn ông vẫn còn hơi nghi ngờ hỏi: “Từ từ, anh này, tôi thấy vẫn nên báo cảnh sát thì hơn, anh đã già như vậy rồi, cô ấy còn trẻ tuổi như vậy, hai người đâu có giống như người yêu?”
Lời này khiến Phan Huỳnh Đông đứng hình, tuy rằng anh ba mươi sáu tuổi, nhưng vẻ ngoài đâu đến mức quá già trước tuổi chứ.
Anh trầm giọng giải thích: “Chẳng lẽ cậu không biết thời đại bây giờ những cô gái trẻ đều thích đàn ông lớn tuổi, có hiểu không?”
Người kia còn chuẩn bị bô lô ba la, Phan Huỳnh Đông đã mất hết bình tĩnh, dứt khoát bế Sman vẫn còn đang ngủ như một con lợn chết lên rồi bỏ đi, lại còn nói anh già, không biết người muốn làm bạn gái anh ở thành phố Hải Phòng còn đang xếp hàng hay sao!
Phan Huỳnh Đông vẫn vì chuyện kia mà canh cánh trong lòng, củ khoai tay nóng bỏng tay trong ngực còn không biết vứt ở đâu.
Sau khi lên xe, tài xế hỏi: “Ông chủ, bây giờ chúng ta về nhà, hay là…”
Nếu như về nhà, đương nhiên không được, lỡ như An Tịnh thấy được thì sẽ hiểu nhầm to, dù sao An Tịnh vẫn còn ghét Sman.
Trực tiếp đưa đến nhà Sman, quan hệ càng trở nên phức tạp, vốn dĩ Sman từng theo đuổi anh, bố mẹ hai bên đều biết được… Khách sạn? Bỏ đi, nguyên nhân rất rõ ràng trong sáng, bị mấy tay săn ảnh chụp được lại thành chuyện mờ ám.
Phan Huỳnh Đông suy nghĩ xong, quyết định thật nhanh: “Đến căn hộ gần công ty.”
Không ngờ đến dáng người của người phụ nữ này rất đẹp, vậy mà lại rất nặng.
Phan Huỳnh Đông ôm cô ta vào căn hộ, trực tiếp ném thẳng lên giường, cả người sắp mệt chết.
Anh tổng kết lại một chút, có lẽ là do bộ ngực quá đầy đặn.
“Nước…uống nước…”
Người phụ nữ trên giường bắt đầu vô thức lẩm bẩm, Phan Huỳnh Đông cảm thấy hôm nay nhất định do anh uống nhiều rồi, hoặc là giằng co với cô ta quá lâu, ngay cả đầu óc cũng bắt đầu không tỉnh táo, anh có thể nhặt cô ta về, đã là ân huệ to lớn rồi.
Cô ta nhất định là muốn quyến rũ anh, dù sao cũng không phải lần đầu tiên cô ta làm như vậy.
Phan Huỳnh Đông bịt hai tai lại, rất nhanh rời khỏi căn hộ, phía sai giống như có âm thanh ma quỷ truyền vào tai, anh vẫn nhất quyết bỏ đi.
Anh đang sợ cái gì?
Một Sman nhỏ bé dựa vào cái gì mà quấy rầy tinh thần anh.
Từ ngày say rượu đó, lại qua vài tuần.
Sman ở trong căn hộ của anh, ngày hôm sau tỉnh lại liền rời đi, không tỏ vẻ biết ơn gì với anh, thật sự là một người phụ nữ không biết tốt xấu.
Khiến cho anh bất ngờ không kịp phòng bị chính là, bố mẹ lại lần nữa bắt đầu quan tâm đến chuyện cưới hỏi của anh, dù sao cũng dần dần hiểu chuyện rồi, anh lại cưới vợ, không cần lo lắng An Tịnh sẽ chịu thiệt thòi.
Chưa nói tới là do