(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Quỳnh NguyễnAnh có lẽ có thể đứng vững áp lực cưới một phụ nữ đã mang theo một đứa bé. Đương nhiên cũng có thể vì bệnh Ân Ân trả giá một chút.Nhưng mà, 30 vạn - - vẫn chỉ là tiền bạc giải phẫu, phí tổn trị liệu tổng cộng 50 vạn, đối với anh xuất thân gia đình bình thường mà nói thật sự có phần quá gian nan!Lý Tiêu Nhiên trầm mặc, tay anh khoát lên đầu vai Mộ Thanh Vũ hơi hơi buông ra. Áp lực buông lỏng, cả người Mộ Thanh Vũ nhất thời liền ngã xuống phía sau, như là muốn dựa vào núi giả mới có thể miễn cưỡng đứng lên."Anh hiện tại biết rõ? Ân Ân bởi vì lần trước cứu, bác sĩ nói tất phải mau chóng giải phẫu. Em nếu không đi cầu anh có lẽ Ân Ân sống không quá năm nay! Anh nói cho em biết em phải làm gì, em phải làm gì!"Lý Tiêu Nhiên nhìn thân thể của cô chậm rãi trượt xuống, trong lòng cũng nhất thời tràn ngập một cỗ cảm giác vô lực.Cái gì tên là vô lực? Cái này kêu là vô lực! Anh thậm chí chỉ có thể trơ mắt nhìn phụ nữ anh thích vì bệnh Ân Ân không thể không đi bán đứng chính mình, vì người đàn ông kia!Nhưng mà, anh lại chẳng thể giúp được gì, anh thật sự bất lực!Anh thậm chí không biết là nên giận dữ rời đi, cần phải tiếp tục giả câm vờ điếc.Chỉ cần suy nghĩ đến Mộ Thanh Vũ vì có thể từ người đàn ông kia cầm tiền bạc đến trong tay mà ủy thân cho anh ta, có lẽ không chỉ đêm nay, có lẽ không chỉ một lần, trong lòng anh liền. . .Bần cùng, làm cho người ta mất đi tôn nghiêm, mất đi kiêu ngạo.Tại phú hào, trước mặt quyền lực, cái gọi là tự tôn cái gọi là kiêu ngạo căn bản không đáng giá nhắc tới!Anh thậm chí, mất đi xúc động phẫn nộ, mất đi khả năng quở mắng! Bởi vì anh cũng biết Mộ Thanh Vũ làm như vậy cũng là bất đắc dĩ, trong