(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Quỳnh NguyễnTô Thiểu Thần tại Mĩ quốc cầu học trong đoạn thời gian này ít ít nhiều nhiều thấy Tô Rừng Khải vài lần, lại luôn luôn lấy bài vở và bài tập vội vàng hoặc là cái khác tiếp lời chắn hết. Chờ về tới trong nước Từ Hiểu Na cùng Tô Tuyền Lăng coi anh như lũ lụt thú dữ cho dù anh không có ý định tiếp nhận công ty, ánh mắt các cô vẫn như cũ để cho anh cực kỳ mất hứng. Trước Tô Rừng Khải mấy lần mời anh trở về, đối mặt ánh mắt ông quan tâm, biểu tình lo lắng , Tô Thiểu Thần đều đã cự tuyệt hết. Bây giờ nếu không là vì Từ Hiểu Na cùng Tô Tuyền Lăng không có ở anh cũng sẽ không trở về.Hai người chân chính ngồi ở một bàn ăn cơm vẫn lại là vào hôm nay.Tô Thiểu Thần cũng uống rớt chén rượu, Tô Rừng Khải nhìn anh cười nói: "Tốt, tới, tiếp tục." Vừa nói vừa vì anh rót rượu."Tới, dùng bữa, các con làm bác sĩ chỉ biết chăm sóc thân thể người bệnh, cho tới bây giờ đều là không để ý chính mình, ba cố ý để cho đầu bếp làm dược thiện, con mau nếm thử." Tô Rừng Khải chỉ vào đồ ăn, vừa nói.Nói xong lại giơ lên chén rượu một ngụm uống sạch rượu trong cốc, cha con hai người ai cũng không nói chuyện.Tô Thiểu Thần mắt điếc tai ngơ, chỉ là chuyên tâm dùng bữa , không thể không nói đầu bếp Tô gia nấu cơm ăn ngon, hơn nữa dược thiện làm cũng được, có thể thấy được Từ Hiểu Na đối với thân thể Tô Rừng Khải vẫn lại là quan tâm, nếu không thì sẽ không làm ra dược thiện hạng nhất như vậy.Tô Rừng Khải nhìn bộ dáng Tô Thiểu Thần chuyên tâm dùng bữa, một mình lại uống vào mấy chén, vốn liền không có ăn cái gì, uống đến lại nhiều Tô Rừng Khải rất nhanh liền say.Tô Thiểu Thần nhìn ánh mắt Tô Rừng Khải nhìn mình thay đổi liền biết ông là thật sự uống say, buông đũa xuống lấy chén rượu trong tay Tô Rừng Khải, nói với Tô