(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Quỳnh NguyễnTô Thiểu Thần lái xe về tới phía sau ký túc xá bệnh viện, anh tại Mĩ quốc học thành sau đó cũng không phải không có kiếm tiền, chỉ là nhà đối với anh mà nói tựa hồ chính là một cái nhà cửa trống không, chỉ cần có cái giường chỗ nào đều đã có thể là nhà.Tắm rửa, trực tiếp vứt quần áo hôm nay đi Tô gia tại trong thùng rác, thay đổi toàn thân quần áo ở nhà, Tô Thiểu Thần mở ra tủ lạnh cầm một chai nước, mới vừa đã uống vài ngụm bỗng nhiên cảm thấy được trước mắt xuất hiện đôi mắt Mộ Thanh Vũ nhìn mình.Đem gì đó trong tay thả xuống, Tô Thiểu Thần cảm thấy được chính mình có chút toàn thân không được tự nhiên, anh cảm thấy được anh bỗng nhiên không dám trực tiếp nhìn ánh mắt Mộ Thanh Vũ.Hoặc đau thương, hoặc tuyệt vọng, hoặc bản năng của người mẹ, hoặc bình tĩnh. . . .Lắc đầu, hôm nay phẫu thuật , mặc dù cực kỳ thành công nhưng mà anh mệt chết đi, hơn nữa gặp qua Tô Rừng Khải sau đó anh lại càng cảm thấy được thể xác và tinh thần mỏi mệt, ngã xuống giường lại như thế nào đều đã ngủ không được.Ngủ không được, anh rõ ràng đứng dậy ra ngoài tản bộ. Nơi này là ký túc xá bệnh viện, cách bệnh viện phi thường gần. Ma xui quỷ khiến anh đi tới đi lui ngẩng đầu vừa thấy chính mình cư nhiên về tới hành lang phòng bệnh nặng!Anh lấy làm kinh hãi, đang muốn xoay người rời khỏi bỗng nhiên thấy Mộ Thanh Vũ ghé vào ngoài cửa phòng bệnh nặng đang ở nghỉ ngơi!Anh giơ tay lên, nhìn nhìn thời gian, hiện tại 10 giờ rưỡi buổi tối.Tối hôm qua Mộ Thanh Vũ liền cơ hồ không ngủ, hôm nay bởi vì con trai lại bị bệnh, cô lại ngủ ở bên ngoài, xem ra cơ hồ 24 tiếng đồng hồ không có chợp mắt rồi !Nhìn đến cô tận tâm tận lực đối đãi Mộ Thượng Ân như vậy, không biết vì sao trong lòng anh có một chút lo lắng, còn có một chút cảm động không biết tên đang ở lan tràn!Từ từ đi về