Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê

Âm mưu bí mật của hai cha con


trước sau

“Ba, hắn thật sự thích Cố Bình An." Mục Phàm lộ ra một tia cười giảo hoạt, một chút đều không còn bộ dáng yếu đuối khi ở trước mặt Mục Lăng, Lưu Xảo không ở trong phòng bệnh, Mục Phàm nói, "Chúng ta thử đúng rồi."

Thời điểm hắn nhìn thấy Cố Bình An, hắn đã biết cơ hội của hắn tới rồi, hắn cố ý dẫn Cố Bình An tới khách sạn, cố ý muốn làm bẩn Cố Bình An, thứ nhất có thể phá hỏng liên hôn của Mục Lăng và Cố gia, thứ hai, hắn cũng là vì trả thù Mục Lăng. Nếu hắn biết vị hôn thê của mình cùng em họ mình "phạch phạch phạch", một cái nón xanh lớn như vậy, Mục Lăng mang theo nhất định rất thoải mái, hắn chính là cố ý muốn cho Mục Lăng thoải mái như vậy...

Hắn cũng biết thanh danh mình rất tệ, cho dù làm bẩn Cố Bình An, hắn cũng có thể nói là Cố Bình An uống say câu dẫn hắn, hắn lại không quen biết Cố Bình An, chẳng qua là một đêm phong lưu mà thôi, loại chuyện này một chút cũng không kỳ quái, Mục Lăng cũng không có lý do gì trách cứ hắn, càng không có lý do nói gì hắn.

Ai biết, thất bại trong gang tấc, Mục Lăng nửa đường đã tới, hắn một chút phòng bị cũng không có, thiếu chút nữa đã bị Mục Lăng tức giận đánh chết, mối thù này, hắn tính ở trên đầu Mục Lăng, hơn nữa, quân tử báo thù, mười năm chưa muộn, sẽ đến lúc hắn báo thù, không cần sốt ruột làm cái gì.

Không nghĩ tới, một lần thử nghiệm này, lại phát hiện được một thứ thú vị, Mục Lăng thế nhưng thật sự thích Cố Bình An.

"Con chắc chắn?"

Mục Phàm nói, "Con rất chắc chắn, hôm nay hắn mang theo Cố Bình An tới đây, chính là tới cảnh cáo con, nếu dám động vào một sợi tóc của Cố Bình An thì hắn sẽ đáng gãy hai chân con, hắn là vì Cố Bình An mà tới, Mục Lăng khi nào mà lại vì một cái nữ ** động can qua, buổi tối đó, hắn tới rất kịp thời, chỉ thiếu một chút, nếu không phải hắn phái người bảo vệ Cố Bình An thì sao có thể tới kịp thời như vậy."

"Mục Lăng là người vô cảm, hắn sao có thể thích một người phụ nữ."

"Ba, ba không tin con sao?" Mục Phàm nói, "Ba có thể cẩn thận phái người
quan sát một chút, con cảm thấy hắn đối với Cố Bình An không giống với những người phụ nữ khác, vị hôn thê trước kia, lại không phải không bị khi dễ qua, nhưng hắn đã bảo vệ ai qua chưa? Một câu nói quan tâm cũng không có. Hắn và Cố Bình An mới đính hôn mấy ngày, cơ hồ lại dính nhau như hình với bóng, đi chỗ nào cũng ở bên nhau, có người nói cho con, Cố Bình An còn dám kêu gào quát tháo với hắn, Mục Lăng lại một chút tức giận cũng không có, ba, ba cảm thấy vì sao Mục Lăng lại chịu đựng cô ta như vậy? Nếu không phải thật lòng thích cô ta, hắn đã sớm một chân đá văng, hắn cũng không phải là người tốt đẹp gì."

Mục Nguyên Bằng cũng cảm thấy Mục Phàm nói rất có lý, trong lòng cũng âm thầm cân nhắc, Mục Lăng thật sự thích Cố Bình An sao?

Nếu hắn thích Cố Bình An, bắt được cái nhược điểm này, rất là thú vị.

"Chuyện của Mục Lăng, con trước hết đừng làm gì, ba sẽ có chủ trương, nếu hắn thật sự thích Cố Bình An, kế hoạch của chúng ta sẽ thay đổi. Trước hết con nên dưỡng thương cho tốt, chuyện khác giao cho ba xử lý, nằm ở bệnh viện, một chút tác dụng cũng không có, Mục Lăng đã bắt đầu làm vị trí của con suy yếu ở tập đoàn, con cần sớm hồi phục."

"Vâng, con biết." Mục Phàm nói, hắn vẫn luôn nằm ở bệnh viện, sao có thể can tâm, hắn nhất định sẽ nhanh chóng khỏe lên, còn rất nhiều chuyện chờ hắn đi làm, cứ luôn nằm ở bệnh viện, quả thật chẳng thể làm được cái gì.

"Hôn kỳ của bọn họ còn chưa định ra, chúng ta có thời gian từ từ xử lý những việc này."

"Ba, chuyện của Mục Vân Sinh, là thật như vậy sao?" Tuy rằng hắn nằm ở viện, tiệc đính hôn không đi, nhưng mà, chuyện lớn như vậy, chắc chắn sẽ truyền tới tai hắn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện