Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê

Mục Lăng, anh đừng hối hận


trước sau

Cô cũng không phải đi đến tuyệt cảnh, hôm nay có một con đường ở ngay trước mặt cô, cô không còn lựa chọn, cô chọn gả cho Mục Lăng, đây là quyết định của cô, tương lai nếu thật sự bất hạnh, cô cũng sẽ không oán trách bất cứ ai, cô sẽ chấp nhận lựa chọn của mình.

Mục Lăng, cưới tôi, anh tốt nhất đừng hối hận.

“Bình An….”

“Ba, đừng nói nữa, con mệt rồi, con lên nghỉ ngơi trước đây.” Cố Bình An nói, ôm Cố Vân một cái rồi lên lầu đi nghỉ ngơi, bận rộn một ngày, cô thật sự mệt muốn chết rồi.

Điện thoại vừa mới sạc điện vào đã thấy tin nhắn để lại của Lý Hoan Tình, Cố Bình An vừa cầm điện thoại lên, điện thoại đã vang lên, “Bình An, cậu không sao chứ? Mình gọi cho cậu cả một ngày mà cậu cũng không nghe máy, cậu về nhà chưa?”

“Về rồi.” Trong lòng Cố Bình An cảm thấy ấm áp, “Cậu không cần sốt ruột như vậy, mình và Mục Phàm không xảy ra chuyện gì hết.”

Lý Hoan Tình thở phào nhẹ nhõm, “Cậu không biết thanh danh của Mục Phàm kém thế nào đâu, quả thực người gặp người hận, những gia đình có con gái trong thành phố S này đều không hy vọng con gái họ dính dáng gì đến Mục Phàm, cậu có thể tránh được một kiếp, thật là cảm tạ trời phật.”

Cố Bình An kể lại mọi chuyện một lần, Lý Hoan Tình kinh ngạc, “Mục Lăng sao có thể đến đúng lúc như vậy?”

“Mình chạy đến đâu hắn cũng có thể kịp thời bắt mình lại, chuyện như vậy hắn làm sao có thể đến trễ được, có lẽ hắn phái người theo dõi mình a.” Cố Bình An tưởng tượng đến bản thân làm cái gì cũng bị người khác nhìn chằm chằm, thật là không thoải mái.

Nhưng không còn cách nào, người ta là Mục Lăng, cô còn có thể có cách nào được nữa đây?

Cố Bình An nói, “Hoan Hoan, mình quyết định gả cho Mục Lăng rồi.”

“Thật sự quyết định rồi?”

“Aiz, thật sự.” Cố Bình An nói, “Mình không muốn trong nhà lúc nào cũng căng thẳng, cũng không muốn ông ngoại lớn tuổi như vậy rồi còn phải nhọc lòng chuyện thương trường, nếu mình gả cho Mục Lăng có thể giải quyết vấn đề, vậy gả cho hắn đi.”

“Hắn còn
muốn cậu sao?”

“Tùy hắn.” Thật ra Cố Bình An cảm thấy chuyện này không quan trọng, “Không cần thì thôi, mình cũng sẽ không ép hắn.”

Vừa nghĩ tới bộ dáng nổi trận lôi đình của Mục Lăng hôm nay, trong lòng Cố Bình An liền thoải mái, “Cái tính cách này của hắn, gả cho hắn cũng khá tốt, dù sao người hay giận đều đoản mệnh, nói không chừng ngày nào đó hắn giận đến hộc máu mà chết, mình sẽ sở hữu gia sản hàng tỷ, nghĩ lại cũng thật tốt.”

“Bình An, mơ mộng chính là tốt đẹp, nhưng hiện thực lại tàn khốc, mình không đành lòng đả kích cậu, có điều, trí tưởng tượng của cậu đã đi quá xa rồi, cậu đừng có mà nằm mơ nữa.” Lý Hoan Tình cười nhạt, “Mình cũng không giúp được cậu, nếu cậu đã quyết định, thì cứ tùy duyên đi, tốt nhất là khiến Mục Lăng yêu cậu, làm hắn cả đời đều mê luyến quấn lấy cậu, đây mới là phương thức trả thù tốt nhất.”

“Quân tử nhìn thấy kế sách giống nhau.” Cố Bình An cũng nghĩ thông suốt.

Trong vòng mấy năm cô chỉ có một mục tiêu duy nhất đó chính là nghĩ cách làm Mục Lăng yêu cô.

Sau đó, cô sẽ vứt bỏ Mục Lăng.

Nghĩ đến đã thích rồi.

Lý Hoan Tình giơ ngón cái lên, “Dù chưa chắc thành công, đồng chí hãy cố gắng nỗ lực, đây chắc chắn là một nhiệm vụ gian khổ nhất, nhưng mà mình tin tưởng cậu.”

Cố Bình An cũng được coi là một cô gái quyến rũ, trong trường học người theo đuổi cô chỗ nào cũng có, nhưng đều là ngại thân phận của cô nên không dám đấy thôi, chứ không phải là không có ai theo đuổi, nếu cô là đàn ông, cô cũng sẽ yêu Cố Bình An.

Mục Boss, tôi coi trọng anh rồi đấy.

Lý Hoan Tình nói, “Trong mấy ngày tới, cậu không cần đi học đâu.”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện