Chồng Yêu Là Quỷ

Tiệm Cơm Hoa Viên


trước sau

“Không muốn! Tôi không thích ai cả! Cái gì mà anh đẹp trai, đều là tên lừa gạt! Bề ngoài đẹp đẽ thì thế nào, đối xử với tôi tốt hơn nữa thì thế nào, còn không phải là đang lợi dụng tôi!”

Có Giao tiên an ủi tôi lại khóc thảm hại hơn, bao nhiêu ấm ức từ Tô Mộc rốt cuộc cũng có nơi để trút, tôi vừa khóc vừa nói: “Anh ấy cho tới bây giờ cũng chưa từng thích tôi, ngay từ khi bắt đầu đã lợi dụng tôi, anh ấy tới dương gian chỉ có một mục đích là không ngừng tìm kiếm Lâm Yến Nhi, cùng Lâm Yến Nhi kết hôn, cùng Lâm Yến Nhi đánh nhau, còn muốn cùng Lâm Yến Nhi sinh con cái! Chẳng qua tôi chỉ là một sợi dây để anh ấy tới dương gian tìm Lâm Yến Nhi mà thôi, anh ấy nhiều lần liều chết cứu tôi cũng là bởi vì tôi còn có có ích, tôi mà chết thì anh ấy cũng sẽ phải về âm phủ! Chỉ như vậy mà thôi!”

“Thậm chí anh ấy còn cùng Lâm Yến Nhi chôn chung ở một ngôi mộ!”

Tôi vừa khóc vừa nói, đột nhiên thấy mình trước giờ thật ngu ngốc, những chuyện Tô Mộc đã làm này tôi thật ra đã sớm nhìn thấu vậy mà vẫn còn mang một trái tim chân thật cho anh ấy, kể cả khi anh ấy kết hôn với Lâm Yến Nhi trước mặt tôi thì tôi vẫn tin tưởng anh ấy yêu tôi.

Có lẽ điều Đường Dũng nói mới là thật, anh ấy cùng tôi làm chuyện đó chính là để tôi sinh con cho anh ấy, sau đó sẽ thông qua chiếm đoạt đứa bé để tăng thực lực.

Bởi vì chỉ có như vậy anh ấy mới có thể so được với Lâm Yến Nhi, mới có thể lần nữa trấn áp Lâm Yến Nhi. Anh ấy nói trấn áp không phải là đem Lâm Yến Nhi lần nữa
chôn xuống đất, cùng anh ấy táng vào chung một ngôi mộ, hai người ở âm phủ bên nhau cả đời?”

Tôi vừa khóc vừa bày tỏ hết với Giao tiên.

Giao tiên cũng không biết phải an ủi tôi như thế nào, không thể làm gì khác hơn là dùng đuôi rắn không ngừng lau nước mắt cho tôi.

Đến khi tôi khóc mệt không ra nước mắt được nữa thì Giao tiên mới thở phào nhẹ nhõm, hỏi tôi đã hết giận chưa, nếu như hết giận thì cùng nó trở về Giang Minh, dù sao tôi cũng không còn quan tâm tới gã Tô Mộc cặn bã kia thì còn ở lại Lạc Dương làm gì.

Gã cặn bã.

Mặc dù tôi mắng Tô Mộc nửa ngày nhưng hai tiếng ‘cặn bã’ mà Giao tiên nói ra lại khiến tim tôi như bị kim châm, đau nhói.

Khóc mệt, cũng phát tiết xong rồi, tôi lau sạch nước mắt trên mặt, nói với Giao tiên: “Tôi đói.”

Giao tiên biết tôi muốn nói sang chuyện khác, không muốn nhắc tới hai tiếng Tô Mộc, liền cười, nói: “Đói thì ông đây liền mang ngươi đi ăn ngon, đi theo ông nội Giao tiên đảm bảo ngươi sẽ được ăn uống no say.”

Nói xong Giao tiên bảo tôi tìm cho nó một người đẹp trai, nó muốn biến thành dáng vẻ đó.

Những ngày qua yêu hạch của hồ yêu nó đã hấp thu được không ít, biến thành người hẳn sẽ có lông tóc, bảo tôi tìm một người đẹp trai cho nó biến thành.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện