Sau khi quyết định cái này, Tô Mộc đưa tôi đi tìm quán ăn. Tôi cùng
Tô Mộc vừa ăn vừa nói chuyện trên trời dưới đất, thời gian cứ vậy trôi
đi, chờ đến khi tôi no căng thì đã hơn chín giờ.
Siêu thị nội thất đã sớm tan làm, chúng tôi liền quay lại siêu thị nội thất. Tô Mộc đưa
tôi đi xuyên qua cửa vào, sau đó chạy thẳng tới gian hàng ban ngày mua
chiếc giường kia, đem hình nhân được bện từ cành liễu đặt lên chiếc
giường La Hán, sau đó Tô Mộc lẩm bẩm đọc thần chú.
Tôi một mực
chăm chú nhìn chiếc giường La Hán kia, sợ vô tình bỏ qua chi tiết gì tôi còn cố ý rút ra một tia yêu khí bao trùm trên mí mắt.
Chỉ thấy
theo thần chú của Tô Mộc, âm khí tràn ngập trên giường La Hán dần dần
sôi trào tụ lại, giống bị thu hút vậy, từ từ hội tụ vào một chỗ, chui
vào hình nhân được bện kia. Sau đó ánh sáng đen trên người hình nhân
chợt lóe, vốn là hình nhân chất phác không màu mè liền giống như biến
thành người vậy, tinh xảo hơn rất nhiều, cũng có mấy phần sống động.
Chuyện thuận lợi ngoài dự kiến, sau khi đọc thần chú xong Tô Mộc nhìn hình
nhân một cái, cầm nó lên, sau đó nắm tay nói đi về nhà.
Tôi gật
đầu một cái, trên đường về nhà tôi hỏi Tô Mộc hồn phách người nghệ nhân
này nên antris thế nào, dẫu sao khi ông ta còn sống đều một lòng chuyên
chú cho việc điêu khắc, loại chuyên chú này thật sự rất khiến người ta
khâm phục, nếu như cứ đem nhốt trong hình nhân bằng cành liễu cũng không phải chuyện nên làm.
Tô Mộc nói cái này không thành vấn đề, dù
sao sau này tôi cũng muốn mở ra Vãng Sinh môn, đến lúc đí đưa em họ tôi
đi đầu thai thì tiện thể cũng đưa người nghệ nhân này
theo, sau đó anh
ấy sẽ làm một đại lễ cúng cầu phúc cho bọn họ, cũng coi như không phụ
lòng người nghệ nhân này. Trước khi tôi mở ra Vãng Sinh môn thì ông ta
tạm thời đợi trong hình nhân này, đây là cành liễu có hoa trong lãnh địa của hà bá rất đặc biệt, là thứ tốt nhất có thể hóa giải chấp niệm trên
người quỷ, đối với người nghệ nhân này chỉ có chỗ tốt không có chỗ xấu.
Tôi ừ một tiếng, nhón chân lên hôn môi Tô Mộc một cái.
Dù sao cho dù gặp chuyện gì Tô Mộc cũng có thể xử lý một cách thích đáng nhất, khiến người ta tâm phục khẩu phục.
Mấy ngày kế tiếp Tô Mộc lu bù lên, cả ngày thấy đầu không thấy đuôi, nói là chuẩn bị cho cha mẹ hai bên gặp mặt. Bọn họ là nhà trai, đương nhiên lễ phép không thể xuề xòa.
Tôi ở nhà nhàn rỗi không có việc gì, vốn
nói muốn cùng Tô Mộc đi chuẩn bị, nhưng Tô Mộc nói tôi phải ở nhà theo
Giao tiên tu luyện, còn nói tôi sớm một ngày có thể khống chế Vãng Sinh
thạch là có thể sớm một ngày đưa em họ tôi đi đầu thai.
Nghĩ đến dáng vẻ sầu bi của mợ, tôi liên có động lực, quấn lấy Giao tiên để ông ta dạy tôi phương pháp sử dụng yêu khí.
Học được một tuần lễ, chờ Tô Mộc lần nữa quay lại thì đã là sáng sớm mùng một tháng mười.