Nhân lúc Tô Mộc còn trầm tư tôi lại đưa mắt nhìn Giao tiên, vốn muốn hỏi ông ta xem có biết thi thể phụ nữ trong dương huyệt vừa rồi là đã xảy ra chuyện gì không, tại sao cô ta lại biến thày thây khô, tại sao tôi vừa nhìn thấy cô ta lại cảm thấy là lạ. Giao tiên biết được trong lòng tôi nghĩ cái gì, lúc ấy nhất định ông ta cũng cảm giác được sự khác thường trong lòng tôi.
Nhưng lúc này Giao tiên căn bản không để ý tới tôi, ông ta đầy háo hức nhìn Tô Mộc, hiển nhiên đối với vấn đề tôi vừa hỏi Tô Mộc cũng khiến ông ta rất hứng thú, đang chờ Tô Mộc trả lời.
Tôi không thể làm gì khác hơn là lại dời ánh mắt lên người Tô Mộc, đem vấn đề thi thể phụ nữ kia để ra sau.
Thấy tôi cùng Giao tiên đồng loạt nhìn mình, Tô Mộc thấy không trả lời cũng không tốt lắm, liền nói: “Không sai, anh đã sớm biết nơi này sẽ có long mạch xuất hiện. Đừng quên trước khi thành quỷ anh làm gì, là thầy phong quỷ, quen thuộc nhất chính là các loại phong thủy địa mạch. Sau khi chết làm quỷ đối với phong thủy lực cảm ngộ lại càng mạnh hơn, nếu như ngay cả long mạch mạnh như vậy anh cũng không phát hiện được thì thật khiến cho tổ tông Tô gia mất mặt.”
“Vậy tại sao anh không ở bên trong long mạch mà lại xuất hiện trong động do Đao Minh đào? Đã xảy ra biến cố gì sao?” Tôi hiếu kỳ hỏi.
Nghe tôi hỏi, gương mặt vốn ung dung của Tô Mộc liền ngưng trọng, nói: “Bởi vì Long Phù Khôn có thể giúp anh sống lại đã không thấy.”
Bay sau chúng tôi, Tô Mộc lên máy bay đi Thái Lan, vừa xuống máy bay liền chạy thẳng tới Hoàng cung tại Băng Cốc, nhưng lúc này phát hiện toàn bộ bên ngoài Hoàng cung đều bị xuống một tầng kết giới rất lợi hại, đừng nói là người mà ngay cả con ruồi cũng đừng nghĩ bay vào được.
Ngay cả Tô Mộc là quỷ cũng không ngoại lệ.
Kết giới kia dùng thủ pháp thuật Long Phù của Thái Lan bố trí, Tô Mộc cũng không quen cho nên không dám tùy tiện phá kết giới.
Cũng may anh ấy biết được di thể của Long Phù Khôn đăng đặt tại chùa mà ông tu khi còn sống. Khi không tìm được hồn phách của ông, dùng di thể để chiêu hồn là biện pháp đơn giản nhất, nhất là với Long Phù Khôn cao thủ như vậy. Lúc này Tô Mộc liền đi đến
chùa Long Phù Khôn tu hành, muốn thông qua di thể của Long Phù Khôn để chiêu hồn ông ấy.
*giải thích: Long Phù/ Luang Por dịch theo nghĩa tiếng Thái là “Người cha đáng kính” (Luang có nghĩa là “hoàng gia” hoặc “đáng kính”) được dùng như một tiêu đề cho các nhà sư Phật giáo có uy tín, đi kèm với pháp danh của các sư sẽ thành tên riêng như Luang Por Kun, vì đều là phiên âm từ tiếng Thái sang Latin nên đôi khi không thống nhất. Đại loại giống bên mình các sư đều là Thích Thì Thượng, Thích Vạn Vật blah blah. Lỡ dịch là Long Phù nên mình cứ Việt hóa tiếp nhé, sau khi edit xong hết truyện mình sẽ beta lại rồi thống nhất cách gọi theo tiếng Latin.
Luang Por Koon là nhà sư rất được trọng vọng ở Thái Lan, mất năm 2015.
Nhưng khi Tô Mộc chạy tới ngôi chùa đó thì nơi đó đã sớm là một đống phế tích, toàn bộ chùa đều bị sụp, Long Phù bên trong đều chết hết, di thể của Long Phù Khôn cũng không tìm được. Tô Mộc căn cứ theo dấu vết ở hiện trường để lại phán đoán được di thể Long Phù Khôn không bị hư hỏng vì vụ sụp mà là bị người ta mang đi.
Kết luận dễ thấy, người mang di thể Long Phù Khôn đi cũng chính là người gây nổ sập ngôi chùa, mục đích bọn họ mang di thể Long Phù Khôn đi có tới tám chín phần mười là giống Tô Mộc, đều hy vọng thông qua di thể Long Phù Khôn để gọi ra hồn phách ông ấy.
Tô Mộc không còn cách nào khác, chỉ có thể trở lại lân cận Hoàng cung, tìm xung quanh trận pháp xem có chỗ sơ hở nào để anh ấy có thể vào được bên trong Hoàng cung, cũng nhờ vậy anh ấy vào được hang động dưới lòng đất. Chỉ là anh ấy đi chưa được một nửa hang động dưới lòng đất thì vừa vặn lại gặp Giao tiên, biết được tôi cũng đang ở phía sau liền chạy quay lại tìm tôi.
Chuyện về sau tôi đều đã biết, chờ Tô Mộc kể xong lòng tôi đã nặng nề như bị một tảng đá lớn đè ép, nói: “Lại trùng hợp như vậy, cách cướp đi di thể Long Phù Khôn giống hệt với cách cướp đi Diệu Diệu, bọn họ đều do một nhóm người cướp đi, tại sao bọn chúng lại phải làm như vậy?”