???? Edit: Miahem
Nói chung đọc chương này để thấy được sự thâm tình của anh.
7-------------------------------
Có lần anh đi công tác ở Nhật Bản.
Sau khi hoàn thành công việc, khi đang đi dạo trên phố, ngang qua một cửa hàng quần áo nữ tên là "ANGEL", tủ kính trưng bày một chiếc váy liền áo màu trắng rất hợp với cô.
Vì thế anh đã mua nó.
Kết quả, thời điểm nhận quà, cô lại mỉm cười một cách miễn cưỡng.
Sau này hỏi thăm bà nội mới biết, lúc nhỏ vì không có ai chăm sóc, trên đùi có một vết sẹo do bỏng nên rất cự tuyệt việc mặc váy.
Sự thất vọng trước đó biến thành đau lòng trong chốc lát, anh có chút ảo não khi chính mình lại đi mua váy cho cô.
8-------------------------------
Năm cô thi đại học anh có ghé qua một lần, khi anh nhìn cô đi đến từ xa, còn nghĩ đó là một cậu bé.
Đầu tóc cắn ngắn ngủn, mặc quần áo màu sắc trung tính, trông như một tiểu soái ca.
Anh nhịn không được xoa đầu cô, kết quả cô lập tức đỏ mặt ngại ngùng.
Đến lúc đó anh mới nhận ra sai lầm của mình.
Cô đã không còn là đứa trẻ mà anh nhớ, không phải là người có thể tùy tiện động tay động chân như trước.
Nhưng đáy lòng lại nảy lên cảm giác rung động khó miêu tả.
Có thể là bởi vì lâu rôi không có tiếp xúc với bất kì người phụ nữ nào, vì thế lúc sau trở về, anh đã tìm một người bạn gái.
9-------------------------------
Nghe nói kết quả thi của cô không tồi, liền đưa cô và bà nội đến thành phố lớn chơi vài ngày.
Khi đó cô còn chưa điền nguyện vọng thi trường nào, kỳ thật anh cũng có một chút ích kỉ, hy vọng cô có thể ghi danh trường đại học nơi này, đặt cô dưới mí mắt của mình, ít nhất anh có thể dễ dàng chăm sóc cô hơn.
Trùng hợp chính là, cô thật sự thi đậu vào trường đại học trọng điểm số một của thành phố này.
Thời điểm cô đến chơi, anh đã mang bạn gái đến giới thiệu, nhưng cô tựa hồ cực kì không thích điều này.
Thực lòng mà nói, anh cũng không thích bạn gái của mình lắm, hành động hay cử chỉ yêu đương là quá thô tục, sau khi bù đắp một số tiền cho đối phương, bọn họ chia tay trong êm đẹp
10-------------------------------
Sau khi cô ấy vào đại học, anh có đến thăm trường một lần.
Nhìn thấy cô được nam sinh tuấn tú cõng về ký túc xá, trong lòng liền sinh ra cảm giác quái lạ.
Lúc sau lên xe, từ trên người cô ngửi được mùi rượu, anh hỏi: "Buổi tối có uống rượu?"
Cô ấy gật đầu.
Chú ý tới tư thế đi lại khập khiễng của cô, lại hỏi: "Chân bị bong gân?"
Cô lại gật đầu.
Anh hỏi tiếp: "Vừa rồi người đưa cháu về là bạn trai sao?"
May mắn là cô ấy lắc đầu.
Anh không hy vọng cô ấy yêu sớm, vì anh sợ hãi khi nhìn cô ấy bị tổn thương.
Chính là cô không còn giống như lúc còn nhỏ, ngoan ngoãn nghe anh nói, mắt cá chân bị thương nghiêm trọng như vậy cũng không chịu nằm viện, còn nhảy tới nhảy lui bằng một chân để chứng minh rằng cô rất tốt không ảnh hưởng đến việc đi lại.
Anh