Bên này Tịnh Y Tâm từ đằng xa nhìn thấy hết tất cả liền chụp lại cảnh Phàm Tư ôm lấy Dương Di rồi gửi cho Tạ Kiến Minh với dòng nhắn.
‘’ Kiến Minh à lúc nãy vô tình thấy Hạ Dương Di đi với người này, hình như thân lắm đó ‘’
Tạ Kiến Minh ở nhà nhận được tin nhắn kèm mấy tấm hình liền tức giận ném ly nước cầm trên tay xuống sàn nhà vỡ ra từng mảnh thủy tinh nhỏ.
Thật ra Tạ Kiến Minh đã hết cho người theo dõi Dương Di theo lời của cô rồi, vừa không cho người theo dõi cô liền đi cùng người con trai khác nên mới tức giận không thèm quan tâ m đến Tịnh Y Tâm làm vậy có ý gì.
Bên Dương Di cô định đi về nhà thì Tạ Kiến Minh gọi cho cô, giọng nói vẫn ôn nhu dịu dàng bảo cô đến nhà anh.
15 phút sau Dương Di liền lấy chìa khoá có sẵn mở cửa vào, Vừa bước vào đã thấy sàn nhà đầy mảnh vỡ lẫn nước trên sàn.
Cô ngước lên nhìn Tạ Kiến Minh ngồi ở sofa nói.
- ‘’ Kiến Minh sao ở đây nhiều mảnh vỡ vậy ‘’
- ‘’ Cứ để đó đi, em lại đây ‘’
Cảm giác bất an trong người cô hiện lên từ từ bước đến phía sofa.
- ‘’ Sao vậy ‘’
- ‘’ Em vừa đi đâu về ‘’
Dương Di vừa lo sợ cười trừ trả lời.
- ‘’ Học về, xong ăn cơm với Quân Hạo ‘’
Anh ngước lên nhìn cô chằm chằm 5 giây sau mới nói tiếp.
- ‘’ Thật không ‘’
- ‘’ Thật ‘’
Tạ Kiến Minh nhẹ nhàng đưa điện thoại của mình cho cô xem.
- ‘’ Em xem đi ‘’
Dương Di nhìn vào điện thoại là những tấm hình lúc nãy cô với Phàm Tư nhưng trong hình lại không có sự xuất hiện của Trương Tiêu.
Cô nhìn vào điện thoại trầm tư, thật ra điều cô quan tâm chính là anh vẫn còn theo dõi cô à?.
- ‘’ Anh còn cho người theo dõi em sao ‘’
Tạ Kiến Minh vẫn nhìn cô đáp.
- ‘’ Không có, đây là Y Tâm gửi ‘’
Nghe xong Dương Di không biết nói gì phì cười hèn gì trong bức ảnh lại không có Trương Tiêu, Cô để điện thoại xuống rồi bắt đầu nói.
- ‘’ Đây là bạn cùng lớp ‘’
- ‘’ Không phải em vừa chuyển lớp sao ‘’
- ‘’ Ừm ‘’
- ‘’ Vừa chuyển lớp quen biết bạn mới lại còn thân thiết như vậy à ‘’
Dương Di gương mặt khó chịu vừa bất lực giải thích.
- ‘’ Em gặp Trương Tiêu, hắn làm khó em trùng hợp cậu ấy đi ngang nên mới làm vậy để giúp em thôi ‘’
- ‘’ Giúp là có thể ôm nhau