“Chú à, chỉ cần có người ngồi cạnh, em sẽ ngủ rất nhanh, không làm chậm thời gian của chú đâu.”
Khi Mạt Mạt nói chuyện, lồng ngực phập phồng, làm hai bầu ngực đong đưa lên xuống, tạo ra cảnh xuân vô hạn, mê người vô cùng.
Hứa Đình Xuyên không ngờ cô còn nhỏ thế mà đã trổ mã tốt như vậy, sắc mặt xấu hổ dời mắt đi, ho khan hai tiếng, nghiêm mặt nói: “Chúng ta mới gặp mặt lần đầu tiên, thật sự không tiện đâu. Hay là như vậy, chúng ta thêm wechat, nếu cháu sợ có thể gọi video với tôi nói chuyện phiếm, chờ cháu ngủ rồi tôi mới tắt. Khi cháu mua máy tính mới cũng tiện gửi tiền cho cháu luôn.”
Hứa Đình Xuyên đưa ra yêu cầu này đã là nhân nhượng lắm rồi, Tô Mạt Mạt nếu còn ép buộc chỉ làm anh thấy phiền, đành miễn cưỡng đồng ý.
Sau khi anh trở về, Tô Mạt Mạt liền lướt qua vòng bạn bè của anh tìm kiếm thông tin, xem anh đã có bạn gái chưa, thích con gái như thế nào. Nhưng đáng tiếc, anh chẳng đăng gì lên vòng bạn bè cả, chỉ có tấm hình đại diện là một chiếc mô hình máy bay.
Người này nghiêm túc thật , hay là đang che giấu vậy? Chẳng lẽ anh không có chút hứng thú nào với mình sao? Tô Mạt Mạt còn đang hoài nghi, Hứa Đình Xuyên đã gửi tin nhắn Wechat tới.
“Tôi đi tắm trước đã, rồi call video với cháu.”
Chỉ là một câu nói bình thường thôi, nhưng vẫn làm Tô Mạt Mạt đỏ mặt một lúc lâu. Cô chưa bao giờ hẹn hò với ai, cũng không tiếp xúc nhiều với bạn nam. Do cô trưởng thành sớm, cảm thấy con trai quanh mình toàn là bọn trẻ con, không có hứng thú với bọn họ.
Tuy chưa từng yêu ai, nhưng trực giác con gái mách bảo, cô cảm thấy tin nhắn này thật ái muội, anh có thể nói cô chờ anh gọi video, nhưng lại cố tình muốn để cô biết anh đi tắm trước. Sự trái ngược này làm cô có chút khó hiểu.
Qua hơn 10 phút, Hứa Đình Xuyên gọi video tới, anh dựa đầu vào thành giường, mắt kính đã được tháo xuống, gương mặt càng thêm tuấn tú, tóc vừa mới khô nhẹ rũ xuống trán, còn mơ hồ có thể nhìn thấy cơ ngực. Tô Mạt Mạt