Tô Mạt Mạt mở cửa, quả nhiên là Hạ Toàn.
Hạ Toàn mong chờ sẽ thấy Tô Mạt Mạt mừng như điên khi thấy mình, thế nhưng lại phát hiện cô nàng này không những không mừng như điên, mà lại còn có chút mất mát.
“Sao thế? Chúng ta đã lâu rồi không gặp nhau, cậu thấy tớ không vui sao?” Hạ Toàn bước vào cửa, đá đôi giày cao gót trên chân, bắt đầu đánh giá căn nhà, vừa nhìn vừa khen: “Mạt Mạt được à nha, mẹ cậu tìm cho một ba dượng thật hào phóng.”
“Cậu nói hôm nay đi cùng kim chủ, không có thời gian tới mà? Sao giờ này lại tới?”
Hạ Toàn trực tiếp kéo áo xuống, lộ ra dấu vết xanh tím trên ngực, nói: “Cũng do cậu, hôm nay tớ để anh ta ‘làm’ cả ngày, còn đồng ý để anh ta vào ‘cửa sau’, mới được tới đây đó.”
“Suỵt, nhỏ giọng thôi!” Tô Mạt Mạt vội làm dấu im lặng, chỉ chỉ vào phòng ngủ.
Hạ Toàn tuy lớn lên cùng cô ở một tiểu khu, nhưng hoàn cảnh lại kém hơn nhiều. Ba cô ấy thích rượu như mạng lại còn bạo lực, mẹ không chịu nổi ly hôn rồi bỏ cô mà đi. Cả ngày hắn không về nhà, nếu có thì lúc say lúc đánh đập. Tiền đưa cho cô ấy, sau khi đóng học phí cũng chỉ đủ để không bị chết đói.
Lúc cô ấy 16 tuổi thì gặp được kim chủ hơn cô tới 15 tuổi, lúc đó mới khá hơn một chút. Nhưng cũng vì vậy mà mẹ Tô Mạt Mạt không cho cô chơi cùng Hạ Toàn, hai người phải lén lút vụng trộm mới có thể gặp nhau.
Lần này mẹ đi tuần trăng mật, Mạt Mạt mới gửi Wechat nói Hạ Toàn đến chơi với mình, kết quả là kim chủ của cô ấy tới thành phố, không có cách nào thoát được, đành hẹn cô mấy ngày sau mới có thể gặp.
“Làm sao thế? Cậu giấu đàn ông à?” Hạ Toàn vẻ mặt nhiều chuyện, nhấc chân đi tới phòng ngủ.
Mạt Mạt nhanh chân chạy vào chụp lấy điện thoại, thở hổn hển nói với Hứa Đình Xuyên: “Chú à, hôm nào khác nói chuyện nhé.” rồi tắt điện thoại.
Cô sợ Hạ Toàn nói chuyện bạo dạn, Hứa Đình Xuyên nghe sẽ hiểu lầm, cũng sợ anh sẽ thích diện mạo diễm lệ của Hạ Toàn. Cho dù là Hạ Toàn, cô cũng sẽ không nhường người đàn ông này đâu.
Hứa Đình Xuyên ở cách vách bị hành động này của Tô Mạt Mạt làm cho khó hiểu, cô nhóc này cố