Cái gì? M&G cũng tham gia đấu thầu?
- Đúng vậy.
Cố Thành trán nổi ba vạch đen giận đến đen đầu.
Không phải nói trước giờ Lục Thế Minh chỉ tham gia thu mua bất động sản thôi sao? Lần này tham gia đấu thầu cao ốc ở trung tâm đó là có ý gì? Là cố ý đối đầu với ông ta?
- Dự án lần này quy mô lớn như vậy.
Địa hình lại ngay trung tâm quả là quá thuận lợi.
Nhưng theo thông báo mà M&G đưa ra.
Lục Thế Minh muốn thu mua lại để...!tặng vợ sắp cưới.
Nghe Cố Tâm nói vậy, Cố Thành liền nhớ ra cô " vợ sắp cưới " kia là ai mà cười khinh bỉ.
- Vợ sắp cưới? Sao cô không mau thay vị trí đó của con ả kia đi.
Lần trước ở buổi sinh nhật con gái út Lục thị ta đã lên sẳn kế hoạch vậy mà lại xảy ra sai sót vào phút cuối.
Có lẽ sao chuyện đó lão già họ Lục kia và tên tiểu tử Lục Thế Minh kia đã có đề phòng.
M*ẹ nó....!sao nó lại khó đối phó như vậy chứ.
- Lần này Lục thị cũng tham gia đấu thầu mà.
Nghe đến Lục thị, Cố Thành như suy nghĩ ra gì đó.
Ánh mắt gian xảo của ông ta đảo quanh, khóe môi nhếch lên nụ cười thâm độc.
- Mau mang ít quà sang thăm nhà họ Lục.
Còn chuyện đấu thầu ta tự có cách giải quyết...
.....!Buổi chiều hôm đó....
Như đã dự tính từ trước, Cố Tâm quả thật đến Cố gia đã thế trên tay còn xách theo rất nhiều quà.
- Cháu chào bác Lục ạ.
Cố Tâm đảo mắt một vòng, nhìn thấy hai ông bà Lục cùng ngồi đấy thì hồ hởi, tiếng lại gần nhiệt tình chào hỏi.
- Cháu có ít quà biếu hai bác ạ.
Tú Kiều thấy Cố Tâm sởi lởi đã xinh gái còn nhiệt tình trên tay đầy ắp quà thì vui vẻ nói.
- Ôi con bé này.
Con sang chơi là hai bác vui rồi quà cáp làm gì cho tốn kém không biết nữa à.
Nghe bà ta nói Cố Tâm thầm cười khinh trong lòng, mười chữ đều viết rõ trên mặt thảo nào Lục Thế Minh luôn chống đối lại bọn họ.
Cả ba người cùng nhau trò chuyện vui vẻ, tuy ba Lục không thể hiện ra quá nhiều nhưng xem ra ông ta rất vừa ý với Cố Tâm.
Ánh mắt lão luyện luôn nhìn cô ta đánh giá tỉ mĩ.
Cũng phải thôi, một người vừa có học thức vừa có đầu óc nhạy bén, miệng lưỡi nhanh nhẹn như vậy quả thật nhỉnh hơn người kia có vỏ không ruột .
Thấy ba Lục đang nhìn mình với ý đánh giá, cô ta tinh ý liền mỉm cười duyên, giọng ngọt ngào khéo léo nói chuyện.
Cả ba người đang nói dở câu chuyện, từ phía cầu thang trên tầng vọng xuống tiếng nói.
- Ái chà, thật là hòa hợp.
Câu nói mang theo nét châm biếm của ông nội Lục vừa thốt ra làm cả ba người vừa vui vẻ khi nãy nhanh chóng sượng trân.
Thẩm Nhược Giai và Lục Thế Minh cùng nhau theo sau ông xuống nhà.
Nhìn thấy Cố Tâm, bàn tay cô vô thức siết chặt lại.
Từ cái hôm sinh nhật cô ta đã gây hấn với cô ở nhà vệ sinh rồi nhốt cô lại.
Đã vậy cha cô ta còn giúp con gái mình trèo lên giường người ta mà bỏ thuốc Lục Thế Minh.
Bây giờ nhìn cô ta, cô nhịn không được mà khó chịu trong lòng.
Cố Tâm nhìn theo ba người bọn họ, nhìn cách mà Lục Thế Minh nhẹ nhàng với Thẩm Nhược Giai làm cô ta cau mày liễu nhưng nhanh chóng giấu đi làm vẻ hồ hởi.
- Cháu chào ông ạ....!Chào anh, anh Lục.
Nhìn Cố Tâm, Tú Kiều không khỏi suy sét.
Nhìn cô ta biết khôn khéo và nghe lời như vậy rồi lại nhìn con nhóc kia thầm đánh giá.
Có gia thế thì sao chứ, dễ sai dễ bảo vẫn thoải mái hơn nhiều so với loại con nít ranh vắt mũi chưa sạch.
Suy đi tính lại theo phe ai, bên nặng bên nhẹ đương nhiên quá rõ ràng.
- Cái gì mà anh Lục chứ.
Điều là