Trời mùa hè không có điều hòa thì cũng thôi đi, lại còn phải nhóm lửa.
Nhưng vẫn có thể chịu đựng được.
Hai người lấy chiếc bàn cờ tướng nhỏ đã được lau sạch sẽ rồi đem đặt ở trong vườn.
Sau đó mang tất cả các món ăn ra.
Ba món ăn và hai món canh cũng khá đầy đủ.
Cháo không ra cháo, cơm không ra cơm, hai người bọn họ bắt đầu ăn.
Có lẽ bởi đói, nên cũng không quá kén cá chọn canh.
“Chú, có thể ăn được không?
“Mùi vị cũng không tệ”
“Thiệt thòi cho chú rồi…”
“Không có, thiệt thòi cho em mới đúng”
Gió đêm gió nhẹ thổi qua, khá là mát mẻ.
Khoảnh khắc tiếp theo, cánh tay của Tô Noãn Tâm bị đập một phát.
Là do Lệ Minh Viễn đánh.
Tô Noãn Tâm sững sờ nhìn anh nói: “Chú, chú làm gì vậy?”
“Muỗi.
.
”
Lệ Minh Viễn đưa tay cho cô xem, nhưng không có gì cả.
“Không đập trúng…”
“Phù, chú chắc chắn là không có ý muốn đánh em?”
“Sao anh lại muốn đánh em chứ?”
“Ai biết được chứ, có thể trước đây em đắc tội với chú, nên chú ghi thù trong lòng”
Ngay sau đó, Tô Noãn Tâm lại bị đánh một cái trên trán.
Lệ Minh Viễn chủ động đưa tay chỉ cho cô nói: “Lần này đập trúng rồi, em tự nhìn xem”
.
” quả nhiên là thật Lệ Minh Viễn nói với