“Vậy thì nghỉ việc luôn nhé!” “Cô nhóc của tôi mệt rồi, bắt buộc phải nghỉ ngơi, vấn đề bây giờ không phải là trong lòng cô ấy có tôi hay không, mà vấn đề là tình trạng hiện tại của cô ấy có chút kỳ lạ, như kiểu cô ấy đã nhầm lẫn giữa thực tế với bộ phim chăng?” Ông Ngô sau đấy mới nhận ra có vẻ đúng là như vậy!
Ông không khỏi nhíu mày: “Nghĩ biện pháp để giúp con bé thư giãn đi, đợi sau khi trở về đoàn phim rồi, tôi sẽ nói chuyện với con bé.
“Được, vậy kỳ nghỉ kéo dài trong ba ngày nhé.
“Được!”
Nếu Tô Noãn Tâm không thể thoát ra khỏi tình trạng này, Nhiếp Hạo dù có nói gì với cô ấy cũng vô dụng.
Chỉ còn cách đưa cô ấy về nhà, để người trong lòng cô quan tâm cô, nghĩ cách giúp cô ấy nghỉ ngơi, thư giãn rồi nói chuyện sau vậy.
Tô Noãn Tâm nghe thấy mình được nghỉ, cô lập tức nói: “Vậy cháu đi tìm Lệ Minh Viễn đây” Ông Ngô tức giận nói: “Rốt cuộc Lệ Minh Viễn có điểm nào tốt vậy?” “Ngoại hình