Một người trong số đó đi vào quán cà phê, tiến thẳng về phía Tô Noãn Tâm.
“Cô Tô...!Xin chào, tôi là phóng viên của câu lạc bộ văn hóa giải trí.
Tô Noãn Tâm mặt không chút biểu cảm nói: “Xin chào, có chuyện gì không?” “Tôi có thể phỏng vấn cô một chút được không?” “Phỏng vấn gì?” "Nghe nói cô và ảnh để Nhiếp đang cùng quay một bộ phim phải không?" "Đúng vậy.
“Khi đóng chung với ảnh để Nhiếp, cô Tô có cảm thấy áp lực không?” “Tại sao tôi lại phải căng thẳng khi đóng cùng Nhiếp Hạo?”, Tô Noãn Tâm nhẹ giọng nói.
Khốn khiếp!
Giọng điệu này.
Ảnh nhìn này.
Những lời nói này!
Đả kích quá lớn rồi!
Tách! Tách! Tách! Tất cả mọi chuyện đều được chụp lại, đăng lên mạng, nhanh chóng trở thành tin nóng hổi
Anh phóng viên cười nói: “Cô Tô, cô quả là trẻ trung và có triển vọng!” “Ý anh là gì?” “Ừm...!Nghe nói cô Tô là vị hôn phu của tổng giám đốc tập đoàn Quốc Doanh, Lê Minh Viễn” “Chuyện này không phải là ai cũng biết sao?
Còn muốn phỏng vấn gì nữa?” "Haha...!Tôi chỉ muốn hỏi, tình cảm của cô Tô và tổng giám đốc Lệ đã tiến triển như nào rồi?” “Rất tốt, Lệ Minh Viễn rất tốt, tôi rất thích.
Khốn nạn!
Cô vậy mà lại công khai trước công chúng.
Tách! Tách! Tách!
Đây tuyệt đối sẽ trở thành tin sốt dẻo!
Phóng viên lại hỏi: “Vụ lùm xùm vừa rồi giữa cô Tô và ảnh đế Nhiếp...!mới qua không lâu, không biết cô Tô nghĩ gì sau chuyện đó?”
Tô Noãn Tâm sắc mặt không chút thay đổi, ánh mắt vô cùng lãnh đạm.
Cô nhẹ giọng nói: “Người thu hút được tôi, chỉ có thể là Lệ Minh Viễn...!Nhiếp Hạo rất tốt, nhưng không phải là mẫu người tôi thích, vậy nên tôi không quyến rũ anh ta, chuyện vừa rồi chỉ là ngoài ý muốn.
“Chà! Xem ra cô Tô rất thích tổng giám đốc Lê “Ừm, bởi vì Lệ Minh Viễn đủ tốt và ưu tú, rất nhiều người thích anh ấy, nhưng anh ấy chỉ thích mình tôi.” “Cô Tô, cô quả là có khí phách và rất thẳng thắn!” “Phỏng vấn vậy được chưa?” Tô Noãn Tâm bắt đầu có chút thiếu kiên nhẫn.
Người phóng viên thấy vậy liền nói: “Xong rồi, xong rồi...!Cô Tô ở đây là có việc gì sao?”
Tô Noãn Tâm liếc nhìn thời gian trên điện