"Ai cho em vào phòng nghiệ
"Vào cũng vào rồi, thân hình của anh tôi cũng chiêm ngưỡng xong rồi! Anh nói xem anh còn muốn thế nào!"
A, cô bé vẫn tức lắm.
Lê Minh Viễn giận quá hoa cười.
"Đẹp không?"
"Cái gì? Dáng người của anh à? Cũng không tệ lắm..."
"Còn dám nói?"
Tô Noãn Tâm không nhịn được nữa đứng thẳng dậy tức tối nói: "Lê Minh Viễn, không phải chỉ là nhìn bộ dáng chú không mặc quần áo thôi à! Chú ở đây châm chọccái gì!"
Đến thân thể tôi cũng chạm vào rồi
nhé!
Chuyện thân mật hơn cũng đã làm Nhìn một chút thì sao khiến anh mất miếng thịt nào à
"Tô Noãn Tâm! Đột nhập vào không gian riêng tư của người khác mà em còn dám lý luận à!"
"Là do không tìm được chủ nên mới vào xem thôi mà! Và lại cũng đâu ai nói cho tôi biết là nơi đó không thể vào?"
"Lý Mạnh không nói?"
"Không có."
Vậy lỗi lần này tính cho Lý Mạnh.
"Lần sau không được thế này nữa!"
"Biết rồi..."
"Tới gặp tôi nên cố ý trang điểm à?""A...... Rõ ràng lắm sao?"
"Lần sau không cần đầu "
"Chú đang chế tôi trang điểm trông không đẹp sao?"
"Em không cần trang điểm."
"Ý chú là tôi không trang điểm càng đẹp hơn?"
"Ý tôi là, nếu tôi sẵn lòng giúp đỡ thì cho dù là quái vật xấu xí tôi cũng bằng lòng giúp, nếu tôi không muốn giúp thì cho dù em hóa thành thần tiên cũng vô dụng"
Tô Noãn Tâm nhếch miệng nói: "Lần sau sẽ không làm nữa...... Chủ, tôi bị cướp vai, bố của Lâm Xuân Mạn nói đối phương là nhà đầu tư, có địa vị rất lớn, dù Tần Thiên có ra tay thì cũng chỉ có năm mươi phần trăm giúp tôi cướp lại vai diễn được thôi......"
"Ban đầu tôi không muốn tới gây thêmphiền phức cho chủ, nhưng Dương Duệ tức phát khóc... Xuân Mạn cũng rất buồn vì không giúp được tôi."
"Đây được coi là lần thử vai đầu tiên trong đời chúng tôi, lại gặp phải chuyện này...... Tôi sợ về sau Dương Duệ sẽ không có ý chỉ chiến đấu nữa."
"Bố Xuân Mạn thì lại bảo tôi cứ thoải mái, có ông ấy ở đây, về sau cơ hội đi diễn của tôi cũng không thiếu."
"Nhưng mà chú... Có nhiều cơ