Lệ Minh Viễn nhàn nhạt đáp: “Từng gặp sao?” “Từng gặp rồi, có thể anh Lệ không nhớ rõ…....!Trong buổi tiệc của nhà họ Tần trước đây, tôi từng có duyên gặp mặt anh Lệ một lần.
Lệ Minh Viễn rất ít khi ra ngoái tham gia các bữa tiệc, bữa tiệc được tổ chức trong giơ nhà giàu, có lẽ cũng chỉ có mình Tần Thiên mặt dày, có thể mời được anh xuất hiện.
Lệ Minh Viễn không nhịn được nhướn nhướn mày: “Nhà họ Tiêu sao?” “Đúng vậy...!Tiêu Bảo Dương là anh trai của tôi” Có lẽ Lệ Minh Viễn chưa từng nghe qua về Tiêu Bảo Vỹ, nhưng Tiêu Bảo Dương người nắm quyền nhà họ Tiêu này, Lệ Minh Viễn vẫn biết tới người này.
“Hóa ra là vậy……..
Dương Tiêu Nam thấy hai người bắt đầu nói vào câu chuyệ, một mặt hoang mang nói: “Hai người thực sự từng gặp nhau à?”
Tiêu Bảo Vỹ cười nói: “Ừm, nhưng tôi nhớ anh ấy, anh ấy có vẻ là còn chẳng nhớ tôi là ai” Mẹ nó, đường đường là một ảnh đế nổi tiếng như vậu mà còn không nhớ.
Đây rốt cuộc là nhân vật máu mặt nào vậy?
Dương Tiêu Nam không nhịn được nhìn Lệ Minh Viễn sâu một cái rồi nói: “Chuyện kia...!cô nhóc rất ngoan ngoãn, không được bắt nạt người ta đâu đấy.”
Lệ Minh Viễn gật đầu nói: “Biết rồi” Là người của anh.
Không cần người khác phải nhắc nhở.
Tiêu Bảo Vỹ không nhịn được mà bật cười: “Anh Dương cũng lo lắng nhiều chuyện thật đấy...!yên tâm đi, con người anh Lệ rất tốt, chưa bao giờ truyền ra những tin tồn ngoài lề, cô nhóc có thể được anh ấy yêu thích, đó chính là cái phúc của cô nhóc”
Dương Tiểu Nam chớp chớp mắt nói: “Không phải ban nãy chúng ta đã nói rằng,