Chủ Nhà Của Tôi Là Mỹ Nữ
Tác giả: Ngọa Nam Trai
Chương 66: Điên cuồng vì tiền
Người dịch: co_duoi_ga
Sưu tầm by Jiuzhaigou
Nguồn: Mê Truyện
- Họ Lý kia, ông có phải là đàn ông không hả? Tuy Ngô Lệ tôi không phải là một khuê nữ, nhưng tốt xấu cũng là người trong sạch. Trừ ông ra, tôi không hề qua lại với một người đàn ông nào. Ông dựa vào cái gì nói đứa con trong bụng tôi không phải là con ông? Ông dựa vào cái gì mà sỉ nhục tôi?
Ngô Lệ khóc lóc om sòm nói.
- À, tôi biết rồi. Nhất định là tên khốn kiếp Lăng Phong kia. Có phải hắn đã ở trước mặt ông vu oan cho tôi hay không?
- Có phải hay không trong lòng cô biết rõ nhất. Ngô Lệ tôi nhắc nhở cô một câu, biết điều thì im đi. Nếu còn tiếp tục ở đây làm loạn, sẽ chỉ càng khiến cô thêm mất mặt thôi!
Xưởng trưởng Lý lại không hề quan tâm tới những lời cô ta vừa nói.
- Được rồi, hiện tại tôi phải bỏ đứa con này đi. Đến lúc đó ông đem thi thể của đứa con trai còn chưa phát triển hoàn toàn này đi xét nghiệm xem có phải là máu mủ nhà ông hay không!
Ngô Lệ khóc thét. Kỳ thật cô ta nói những lời này, tất nhiên chỉ muốn hù dọa xưởng trưởng Lý. Suy cho cùng, đứa nhỏ trong bụng cô ta là của ai, cô ta còn biết rõ hơn ai hết. Nếu thật sự đi làm xét nghiệm, cô ta cũng thực sự không có nổi dũng khí này.
- Tốt lắm, Ngô Lệ. Nếu cô không biết xấu hổ như vậy, tôi cũng lật bài cho cô xem! Rốt cuộc cô và Ngô Lượng là quan hệ thế nào? Có thật là anh em ruột không? Tôi nghĩ người nên đi xét nghiệm không phải tôi, mà là Ngô Lượng mới phải!
Xưởng trưởng Lý phẫn nộ đập bàn một cái, cười lạnh nói.
Tiếng khóc của Ngô Lệ chợt im bặt. Cô ta thật sự không ngờ, thật sự thật sự không ngờ được, xưởng trưởng Lý đã biết tất cả điều này!
- Thế nào? Chột dạ sao? Không phản đối nữa à?
Xưởng trưởng Lý giống như cười nhạo nhìn cô ta.
- Làm sao mà ông biết được?
Lúc này sắc mặt Ngô Lệ cứng ngắc, vẫn còn vài ngấn nước mắt, đờ đẫn nhìn xưởng trưởng Lý nói.
- Tôi không thể biết sao? Cái này chính là chứng cớ. Cô có thể chậm rãi xem! Tôi đã xem qua mấy chục lần. Mỗi lần nhìn, lửa giận trong lòng tôi lại tăng thêm một chút! Hai người thật sự là không đơn giản. Không ngờ thiết kế một âm mưu độc ác như vậy hòng chiếm đoạt tài sản của tôi! Đùa giỡn tôi như con khỉ, cảm giác thế nào? Có phải mỗi lần cô quấn lấy Ngô Lượng ở trên giường, đều lôi tôi ra cười nhạo phải không?
Xưởng trưởng Lý rất kích động mắng lớn, cầm IPAD trong tay quăng tới trước mặt cô ta.
Thấy đoạn video đang được mở trên IPAD, mặt Ngô Lệ cũng tái lại. Cô ta biết với tất cả điều này, mưu kế của bọn họ đã hoàn toàn thất bại!
Bịch
Cô ta lập tức quỳ gối trước mặt xưởng trưởng Lý, nước mắt lã chã chảy xuống, khóc lớn nói.
- Xưởng trưởng Lý, tôi biết sai rồi. Tôi biết việc làm này của tôi là không đúng. Ông tha cho tôi!
- Thật buồn cười, cô cho rằng hiện tại tôi có thể tha thứ cho cô sao?
- Xưởng trưởng Lý, tôi biết tôi sai rồi. Tôi thật sự biết sai rồi. Tôi van xin ông! Ông nể tình tôi đang mang thai, ông tha cho tôi đi!
Ngô Lệ khóc rống thực sự làm người ta thương hại.
Xưởng trưởng Lý xoay người nhìn ra ngoài cửa sổ, không thèm để ý đến cô ta!
- Xưởng trưởng Lý, tôi thật sự biết sai rồi. Chỉ cần ông có thể tha thứ cho tôi, tôi có thể bỏ đứa trẻ này. Tôi cam đoan từ giờ trở đi, tôi sẽ tuyệt đối trung thành với ông, sinh cho ông một đứa con trai! Chỉ xin ông có thể tha thứ cho tôi!
Ngô Lệ thực sự nghĩ mình có thể nắm được con tim của xưởng trưởng Lý nói.
Nghe cô ta nói như thế, xưởng trưởng Lý lập tức càng thêm thương cảm, phẫn nộ khiến ông ta tạm thời quên bi kịch không thể sinh con của mình. Hiện tại Ngô Lệ lại nhắc tới, ông ta lập tức không nhịn được thở dài một hơi nói.
- Ngô Lệ, cô bỏ đứa con đó đi! Không cần chờ Ngô Lượng. Là tôi đưa gã vào, tất nhiên, tôi sẽ không để gã có thể dễ dàng ra được! Ít nhất, tôi cũng phải khiến gã ở trong tù mười lăm hai mươi năm! Nếu không, khó có thể rửa được mối hận trong lòng tôi!
Lúc này, cái Ngô Lệ quan tâm đã không phải là Ngô Lượng nữa. Hiện tại, tất cả kế hoạch này đều đã bị ngâm nước nóng. Đứa con trong bụng cô ta đã không thể nói là con ai! Cô ta cũng không phải là người có tình cảm sâu đậm với Ngô Lượng, người cô ta còn chưa lấy làm chồng. Hiện tại cô ta chỉ suy nghĩ làm thế nào để bảo vệ mình!
- Cám ơn xưởng trưởng, chỉ cần xưởng trưởng cho tôi cơ hội, tôi nhất định sẽ sinh cho ông một đứa con trai!
Ngô Lệ tưởng xưởng trưởng Lý đã tha thứ cho cô ta vì điều này, cô ta vội vàng nói.
- Ngô Lệ, tôi nghĩ cô đã hiểu lầm ý của tôi rồi! Tôi cũng không muốn tiếp tục lưu cô lại. Cô đã cho tôi một bóng ma lớn như vậy, cô cho rằng tôi còn muốn lưu cô lại sao?
Xưởng trưởng Lý cười lạnh nói.
- Xưởng trưởng, xưởng trưởng. Ông không thể vứt bỏ tôi như vậy. Tốt xấu gì tôi cũng đã sống với ông lâu như vậy, cho dù là dụng cụ phát dục, tôi không có công lao cũng có khổ lao mà! Xưởng trưởng, ông không thể ném tôi đi như vậy được!
Ngô Lệ khóc nói.
- Được rồi, Ngô Lệ, không phải cô chỉ muốn đòi tiền sao? Tôi có thể thông cảm, bồi thường cho cô. Hai trăm ngàn có đủ hay không?
Xưởng trưởng Lý rất khinh bỉ nói.
-