Đạo Đạo đang cuộn tròn trong lòng tôi, bỗng nó thò đầu ra nhìn tôi. Có lẽ nó nghe được tiếng tim đập thình thịch của tôi. Chủ nhà ngồi kề bên tôi trên ghế sofa, chị ấy xắn tay áo lên, để lộ ra cổ tay trắng ngần. Chị ấy giơ tay, nhẹ nhàng vuốt ve đầu Đạo Đạo, vẻ mặt chị ấy quá đỗi dịu dàng. Bình thường, khi chủ nhà cảm thấy buồn cười, chị ấy cũng sẽ vuốt đầu tôi, không biết vẻ mặt chị ấy lúc đó có dịu dàng như vậy không. "Đạo Đạo, nó thật thích bám lấy em, nó biết em đến, quậy mãi không chịu đi ngủ."
"Bình thường Đạo Đạo ngủ sớm lắm à?"
"Có thể là nó học theo chị, bình thường chị ngủ rất sớm." Chủ nhà nói. "Hình như em thường ngủ trễ."
"Gần đây, em cũng ít đi chơi." Tôi ngượng ngùng lè lưỡi. Gần đây, tôi quyết định tiết kiệm, cho nên buổi tối tôi ít đi ra ngoài quậy phá với đám Tiểu Giản. "Nhưng em vẫn ngủ rất trễ, thay vào đó em bấm điện thoại."
"Đúng vậy, quả thật bây giờ điện thoại có rất nhiều cái để chơi."
"Mỗi buổi sáng em chưa mở mắt, việc đầu tiên là mò mẫm tìm điện thoại đó."
"Kiểm tra cuộc gọi nhỡ?"
"... Không phải. Là lướt weibo." Tôi nói. "Buổi tối, em không đặt chế độ yên lặng, sợ sếp hoặc đồng nghiệp liên lạc có việc."
"Cũng đúng, công ty em có hạng mục nước ngoài, phải theo sát phòng khi có yêu cầu của bên đối tác."
"Chị Hựu Thanh, điện thoại di động của chị đặt chế độ yên lặng vào ban đêm à?"
"Ừm, chị để nó ở phòng khách."
"Vậy nếu có người tìm?"
"Nếu người quen không gọi được thì họ sẽ gọi vào điện thoại bàn."
Đi ra cửa trước, chủ nhà ghi một dãy số cho tôi, đây chính là số điện thoại bàn của chị ấy. Đạo Đạo ngủ thiếp đi trong lòng tôi. "Chị Hựu Thanh, em có thể ôm Đạo Đạo ngủ không?"
"Được chứ, nó ngủ rất ngoan."
"Ngày mai, em trả nó cho chị."
"Ngày mai chị sẽ gọi, chị mang bữa sáng đến cho các em." Chủ nhà vuốt vuốt đầu tôi, sau đó lại vuốt ve đầu Đạo Đạo. "Đi ngủ đi."
"Dạ."
"Bấm điện thoại di động ít thôi."
"Em tắm xong sẽ ngủ ngay." Tôi vừa nói xong, Đạo Đạo ở trong ngực tôi cọ cọ, nhưng nó không có tỉnh dậy.
"Ngoan." Chủ nhà dịu dàng nói.
Mặc dù, tôi biết là chủ nhà dỗ dành Đạo Đạo nhưng tôi vẫn không biết xấu hổ mà cảm thấy thẹn thùng.
Tắm xong, tôi ôm Đạo Đạo đi ngủ, tên nhóc này ngủ thật sâu, ôm tới ôm lui cũng không tỉnh. Tôi vuốt đầu nó. "Đạo Đạo, chủ của em thật tuyệt vời, chị hâm mộ em quá đi."
"Vóc dáng chị ấy thật hết ý, chị