Tần Mặc Sâm xoa đầu tiểu nha đầu, hai mắt theo bản năng mà nhìn quanh bốn phía, ánh mắt anh ấy rơi vào những con thỏ khác nhau trong nhà, vẻ mặt của anh ấy nhất thời… Một lời khó nói hết.Loại cảm giác này kỳ thật không tốt.Môi trường hắn đã quen trong nhiều năm đột ngột thay đổi, điều này khiến hắn cảm thấy bị xúc phạm bởi những người ngoài xâm phạm lãnh thổ.Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.vn - s2.
Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.
Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênTô Khả Khả không chú ý tới sự u ám trong mắt hắn, nghe được hắn nói vất vả, vội vàng xua xua tay, “Không vất vả đâu, hôm nay mua mấy thứ đó tốn rất nhiều tiền.
Con nghĩ 1.000 tệ của con là đủ, kết quả …… "Tiểu nha đầu cau mày bực bội, "Không ngờ những thứ này lại đắt như vậy.
Thường thì khi con và sư phụ đi chợ, mọi thứ trong thị trấn đều rẻ hơn."Tuy nhiên, đôi mày cau có của cô nhanh chóng buông lỏng và cô cười, " Mỗi ngày con đều có thể kiếm được rất nhiều tiền từ chú,chú có thể trừ vào số tiền này."Tần Mặc Sâm cảm xúc phức tạp bị nụ cười trên mặt cô làm biến mất muộn phiền, đáp: "Không trừ tiền của con, những thứ này vốn là dùng cho tôi."“Đúng rồi chú, còn có nơi này nữa, chú qua đây xem đi.” Tô Khả Khả nắm lấy tay Tần Mặc Sâm đi vào, mỗi lần đi đều giới thiệu một chỗ.“…Cháu đã chuyển tủ lạnh và đặt nó ở đây.Mặc dù Sư phụ và cháu chưa bao giờ sử dụng tủ lạnh, nhưng chúng cháu cũng biết rằng tủ lạnh dùng để đựng thực phẩm và tương đương với một kho trữ vựa lúa nhỏ.Sư phụ nói với cháu đây là biểu tượng của sự giàu có trong gia đình, trống rỗng là xui xẻo nên tôi đã lấp đầy tủ của chú rồi.Chú nhìn xem, tất cả đều là đồ ăn nha ~”Tô Khả Khả mở tủ lạnh ra, để lộ đủ thứ đồ ăn nhét trong đó, cười rất vui vẻ.Tần Mặc Sâm liếc nhìn vỏ tủ lạnh - tất cả các loại nhãn dán tủ lạnh hình thỏ đều được dán trên đó.Người đàn ông im lặng.“…Con dao làm bếp này treo trên tường không tốt nên con lấy xuống cất vào ngăn kéo.Chú nhìn nè, con cũng mua rất nhiều đế lót ly rồi để ở đây."Chiếc lót ly màu hồng nhỏ không in họa tiết con thỏ nữa.
Tô Khả Khả lại kéo Tần Mặc Sâm vào thư phòng, “Đây ạ, con đặt một lọ trúc phú quý trên bàn làm việc của chú.
Khi nào chú cảm thấy buồn tẻ ở văn phòng, chú có thể nhìn lọ trúc phú quý này, những cây thủy sinh xanh này không những phát triển mạnh mà còn giúp giảm mệt mỏi.”Tần Mặc Sâm chỉ liếc mắt nhìn cây trúc phú quý, ánh mắt liền rơi vào một con thỏ bằng sứ đặt trên bàn làm việc.Chú thỏ trắng nhỏ trong bộ váy công chúa màu hồng có đôi mắt đen hướng về phía trước."À, cái này, cái này, con cũng mua cái này, chú có thể cầm cho vui khi chú chán."Tô Khả Khả cầm con thỏ trên tay, dùng tay lắc lắc cái đầu nhỏ, khi cô đưa tay thì thỏ con cũng chuyển động theo cô, cô bé cười hỏi: "Dễ thương không chú?"Tần Mặc Sâm nhìn cái đầu nhỏ đang lắc lư lắc lư như sinh ra một đôi tai thỏ dài mềm mại.Hắn nhìn đi chỗ khác, sau một lúc im lặng, hắn thở dài một hơi.Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.vn - s2.
Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.
Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên“Chú,vốn dĩ con còn muốn chuyển cả bàn làm việc nữa, nhưng trợ lý Ngô nói rằng chú không thích đồ của mình bị người khác đụng vào, nên con không chuyển, chỉ thêm vào một vài thứ, khiến cho trợ lý Ngô lúc đầu sợ hãi một phen."Vừa nói, cô bé vừa ngẩng mặt lên nhìn hắn, mừng rỡ hỏi: "Chú,nếu con thật sự đụng vào đồ của chú, chú có đánh có mắng con không?"Tần Mặc Sâm nghe được lời này, hơi nhướng mày, nghiêm nghị nói: “ Chú sẽ bỏ qua.
Nhưng sau này, khi tới nhà người khác con không được liều lĩnh làm như vậy nữa.
Có người không thích người khác đụng vào đồ của mình, biết không?”Tô Khả Khả nhìn vẻ mặt nghiêm túc đột ngột của anh ta, không khỏi gật đầu, ồ ồ, “Con biết rồi.” Ngừng một chút, cô khẽ cúi đầu xuống, “Con nghĩ nhiều người tìm đến sư phụ của con để xem phong thủy, họ mong ông cụ nhà mình nhìn nhận lại, tuy con không giỏi bằng Sư phụ nhưng con có