Trước cơm chiều, Tần Mặc Sâm ở lại Hương uyển cùng lão quản gia và bảo mẫu.Vốn không cần gấp gáp như vậy, vừa nghĩ đến cô gái nhỏ háo sắc muốn vào bếp trổ tài thao thao bất tuyệt, Tần Mặc Sâm đau đầu đem người ra khỏi phòng bếp, lập tức gọi điện thoại.Lão quản gia họ Triệu, bảo mẫu họ Lâm, đều là những người mà Tần Mặc Sâm đã sử dụng trong nhiều năm.Hai người vốn đã quen thuộc với căn nhà của chủ nhân, đột nhiên nhìn thấy những đồ trang trí thỏ khác nhau trong căn phòng này, nên rất ngạc nhiên, nhưng họ đã luyện được khả năng giữ bình tĩnh và nên không có lộ ra bất kỳ sự khác biệt nào.Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.vn - s2.
Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.
Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên“Dì Lâm, đồ ăn dì nấu rất ngon, đến khách sạn năm sao nào cũng có thể làm đầu bếp!” Tô Khả Khả ăn xong một bát cơm, lại ăn một bát khác cho đến khi bụng phình to.Không còn một hạt cơm trong chiếc bát sứ nhỏ xinh, sạch đến nỗi không cần rửa.Dì Lâm thường nấu đồ ăn cho tứ gia ăn, trước nay chưa từng nhận được lời khen của tứ gia, đột nhiên bị tiểu nha đầu như vậy khen, trong lòng đương nhiên cao hứng.Lúc đầu hiểu lầm thân phận của tiểu nha đầu này sắc mặt không tốt, nhờ có trợ lý Ngô bí mật giải thích cho bà, bà mới nhận ra mình đang suy nghĩ nhiều, càng nhìn cô gái này càng thích.Khi dì Lâm dọn dẹp bát đĩa, tiểu nha đầu chạy đến giúp.Lâm thẩm cười nói: “Chơi đi, cô là khách do tứ gia mời.
Ở đây không cần cô giúp.
Trong bếp còn có máy rửa bát.
Một lát nữa tôi sẽ làm xong.""Vậy thì con đi đây.
Nếu dì Lâm mệt, nhớ gọi cho con nha, con sẽ là sự giúp đỡ nhỏ của cô."“Ồ, được rồi.” Dì Lâm nhìn tiểu nha đầu chạy đi với một nụ cười đầy tình mẫu tử.Bà đã gặp rất nhiều người, ánh mắt trong sáng, nếu là người đa mưu túc trí thì cô ấy cũng không thể che giấu bà được, đôi mắt của cô gái này thật đẹp, trong sáng như một đứa trẻ mới sinh, lần đầu tiên khi bà nhìn thấy cô gái này liền thích rồi.Khi Tô Khả Khả trở lại phòng khách, Tần Mặc Sâm đang ngồi trên ghế sô pha xem tin tức, dáng ngồi của anh thể hiện một nét uy nghiêm và trang nghiêm trong tư thế ngồi bình thường và lười biếng, đó là hai chân trùng xuống và thân hình thẳng tắp.Tô Khả Khả nhìn hắn một cái, khóe miệng mở ra, tựa hồ muốn nói cái gì, nhưng thấy hắn rất nghiêm túc, cũng không quấy rầy, lặng lẽ lên lầu, trở về phòng.Tiểu nha đầu vừa mới đóng cửa lại, Tần Mặc Sâm đang hoàn toàn nhìn chằm chằm vào TV, quay đầu lại, liếc mắt nhìn về phía cửa phòng ngủ của cô, ánh mắt hơi lóe lên, lông mày cau lại.Tô Khả Khả mặc chiếc váy ngủ nhỏ mà Trợ lý Ngô đã chuẩn bị cho cô, leo lên chiếc giường lớn, lăn qua lộn trái rồi nằm xuống giường bắt đầu mê man.Đinh một tiếng, âm thanh nhận được tin nhắn khiến Tô Khả Khả ngồi dậy như một con cá chép, nhanh chóng lấy chiếc điện thoại di động cổ cũ ra đọc tin nhắn.Vốn tưởng rằng là sư phụ hồi âm, kết quả lại là tin nhắn rác.Tô Khả Khả trông có vẻ thất vọng, sau khi suy nghĩ xong, cô gửi một tin nhắn cho Sư phụ: Sư phụ, tại sao người không trả lời tin nhắn của con? Điện thoại cũng không trả lời, người quên con rồi, phải không? Hiện tại con đã sống ở nhà chú Tần, những người khác đều ổn.Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở - dembuon.vn - s2.
Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp.
Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trênDừng một chút, Tô Khả Khả nhắn lại: Giường ở đây to và mềm, dì Lâm nấu ngon hơn nhiều so với món con nấu, chú còn chuẩn bị quần áo cho tôi mặc cả đời có lẽ cũng không hết.Tuy nhiên, con vẫn nhớ chiếc giường gỗ trong túp lều của chúng ta, nó có thể phát ra âm thanh cót két khi con lăn qua, sư phụ thì nằm vắt chân gặm bắp hấp.Tô Khả Khả đưa một ngón tay, nhanh chóng xóa nó và thay đổi câu nói: Ngày mai con sẽ đi học.
Chú nói rằng con có thể quen với rất nhiều bạn trong trường.
Con có một chút mong đợi và một chút lo lắng.Sư phụ yên tâm, con sẽ không bỏ lại những gì mà Sư phụ đã dạy, và con sẽ tiếp tục vẽ bùa mỗi ngày.Lời cuối cùng: Con hy vọng rằng Sư phụ sẽ trở về sau cuộc truy tìm kho báu càng sớm càng tốt.Sau khi gửi tin nhắn, Tô Khả Khả lấy trong cặp ra một xấp giấy nhỏ màu vàng, ngồi