Tần Mặc Sâm là một người đàn ông bận rộn, mỗi ngày đều có các dự án cần anh xem qua, các phương án xác nhập, cùng với các loại thống kê doanh thu đều là chồng chất một đống.Trong trường hợp này, anh vẫn đích thân đưa Tô Khả Khả đến trường.Tô Khả Khả ngồi ở ghế lái phụ kế bên tài xế, ngó đôi tay đang cầm vô lăng, không khỏi nhìn nhiều một chút.Các khớp xương rõ ràng, thon dài mạnh mẽ, thật sự rất đẹp mắt.Đối phương lái xe rất nghiêm túc, nhưng Tô Khả Khả liền không nói chuyện với anh ta.Tần Mặc Sâm lại quay đầu liếc nhìn cô một cái, "Con muốn nói gì thì cứ nói đi, cứ nhìn tôi chằm chằm như vậy làm gì?"Tô Khả Khả thẹn thùng cười, "Con nhìn chú lái xe ạ, con sợ nói chuyện sẽ làm chú mất tập trung.""Thứ có thể làm cho chú phân tâm cũng không nhiều lắm đâu.""Vậy chú cho con hỏi cái này nha?"Tần Mặc Sâm nhướng mày, "Cứ hỏi.""Chú ơi, trợ lý Ngô đâu?" Tô Khả Khả hỏi.Tần Mặc Sâm khẽ run, "Cô nhóc này, con hỏi anh ta làm gì?"Tô Khả Khả nói: "Ngày hôm qua trợ lý Ngô đã cùng con mua rất nhiều thứ, rất vất vả, con muốn đưa cho anh ấy một tấm bùa hộ mệnh."Tần Mặc Sâm: "Con không cần phải tốn kém như vậy, về sau chú sẽ tăng lương cho trợ lý Ngô." Hơi ngừng chút "Vốn dĩ anh ta là làm theo yêu cầu của chú, nếu anh ta làm tốt, thì đương nhiên sẽ có thưởng"Tô Khả Khả nghĩ lại cũng đúng.
Vì vậy nói với anh: "Vậy tấm bùa hộ mệnh này con cho chú vậy.
Chú, chú đừng nhúc nhích, con sẽ bỏ vào túi cho chú."Vừa nói, tiểu nha đầu vừa nghiêng người thăm dò về phía anh, bỏ tấm bùa gấp thành hình tam giác nhỏ vào túi áo khoác của Tần Mặc Sâm.Tiểu nha đầu đột nhiên thăm dò qua mang theo mùi sữa thơm thoang thoảng, cũng không biết là mùi sữa của bánh kem hồi sáng, hay vẫn là mùi thơm của cơ thể trên người cô.Tần Mặc Sâm khẽ nhíu mày, cúi đầu nhìn xuống túi áo khoác.Cộng thêm năm cái bùa trước kia, đây là cái bùa thứ sáu.Tiểu nha đầu dường như..
rất thích anh."Chú, nghìn vạn lần đừng để bị ướt a, nếu không sẽ không linh.""Được, nhớ kỹ."Tô Khả Khả phát hiện mình bớt căng thẳng khi nói chuyện.
Vì vậy cái miệng nhỏ nhắn vẫn tiếp tục nói không ngừng.Tần Mặc Sâm cũng không ngại phiền, nghe giọng nói hoạt bát tràn đầy sức sống trần bổng du dương, thỉnh thoảng đáp lại một tiếng, thân thể hiếm khi thả lỏng."Nhóc con, đến rồi."Tô Khả Khả nhìn một vài ký tự màu đỏ son của trường quý tộc được khắc trên tấm bia đá ở cổng trường, và trầm trồ một tiếng, "Chú ơi, trường học này đẹp quá!"Tần Mặc Sâm khẽ nhếch khóe miệng..
một cái, không trả lời.Xe chạy thẳng đi vào.Ngay khi người đàn ông dẫn cô nhóc lên lầu, tám chín người cũng vừa lúc bước xuống dưới.Người đàn ông trung niên mặc tây trang giày da hiểu rõ liếc mắt nhìn vào người Tần Mặc Sâm, trong lòng đầu tiên là giật mình rồi sau đó mừng rỡ, bỏ lại sau lưng một vị thầy giáo nào đó đang nói chuyện với mình, liền đi nhanh vài bước lên đón, "Tần Tứ gia?"Tần Mặc Sâm khẽ vuốt cằm."Thật sự là ngài! Cũng may là ngày hôm nay tôi tới đây họp hội đồng, nếu không ta sẽ làm chậm trễ Tứ gia.
Tứ gia, ngài đây là tới!"Mắt anh ở trên người Tô Khả Khả quét qua một vòng."Hiệu trưởng khách khí, chẳng qua là đưa tiểu bối đi làm thủ tục chuyển trường."Tô Khả Khả nhìn anh, rồi nhìn người đàn ông đối diện, khéo léo im lặng."Loại chuyện này không cần Tứ gia đích thân tới một chuyến, ngài gọi điện thoại nói một tiếng cho tôi là được rồi.
Nhưng mà Tứ gia nếu tới rồi, không bằng lên lầu ngồi một chút?""..
Vậy thì làm phiền."Tô Khả Khả theo Tần Mặc Sâm cùng đến văn phòng hiệu trưởng, với sự hướng dẫn của hiệu trưởng trường học này, các thủ tục hết sức phức tạp ở người bên ngoài xem trong nháy mắt đã được hoàn thành ngay lập tức."Hiệu trưởng, tất cả thủ tục đơn giản đều được đơn giản hóa, chỉ còn lại mẫu đơn yêu cầu này."Thư ký xử lý thủ tục rồi đưa tờ đơn cho hiệu trưởng trường học.Hiệu trưởng trường học cầm lấy, lần lượt đưa cho Tần Mặc Sâm, "Tứ gia cứ tùy tiện điền đi, một số thủ tục không thể thiếu, tôi cũng không thể cắt bỏ.""Hiệu trưởng đã cho tôi tiện lợi rồi."Tần Mặc Sâm cầm tờ đơn đưa tới trước mặt Tô Khả Khả, "Khả Khả, con điền vào đi.""Dạ chú."Tô Khả Khả nhanh chóng cầm lấy giấy và bút."Có thể viết sao""Hình như sẽ không."Tần Mặc Sâm: .Sẽ không viết tích cực như vậy."Chú, người cùng vị đại thúc này trò chuyện, con viết trước, sẽ không để trống, đợi lát nữa hỏi người."Hiệu Trưởng trường cười nói: "Vị này của Tứ gia..
thật là hiểu chuyện."Tần Mặc Sâm nhướng mày, rất không vui trước tiếng xưng hô ngập ngừng của hắn."Cô ấy gọi tôi là chú."Tần Mặc Sâm nghiêm nghị nói."Hóa ra là cháu gái