Chương 37:
Máy cẩu ầm ầm tiến vào trong núi, các chuyên gia nghiên cứu Lễ nghi phong tục mai táng của thành phố cũng đưa ra kết luận: Những hoa văn cành lá nối tiếp nhau với ngụ ý tốt đẹp cát tường, hạc bay lượn ngụ ý linh hồn an nghỉ, tiến về Tây Thiên hoặc thành tiên thành thần. Ở lăng mộ số 32 Trường Sa đã phát hiện những tấm vải dệt có họa tiết tương tự, nhưng vải dệt ở Trường Sa không có họa tiết nụ hoa, nụ hoa trên tảng đá trong đường hầm là lần đầu tiên phát hiện, nhưng ở những nơi khác nụ hoa được sử dụng để mắng chửi, nguyền rủa hoặc để trấn áp tà ma, còn ngụ ý chúc phúc ở đây cũng lần đầu được phát hiện. Chuyên gia Phong tục học suy đoán rất có khả năng bên trong ngôi mộ là một người phụ nữ khó sinh mà qua đời, nụ hoa ở đây ngụ ý "hậu duệ", "đời sau", còn về mảnh chạm trổ trên tảng đá, có thể xuất hiện từ tình huống đặc thù hoặc lí do đặc thù.
Tính hiếu kì của mọi người bị đẩy lên cực điểm, muốn giải quyết nghi hoặc chỉ có thể trực tiếp bước vào ngôi mộ. Các đồng chí khảo cổ vô cùng phấn chấn, đều muốn nhanh chóng di dời tảng đá, tiến vào bên trong xem xét tình hình. Trong đường hầm, bọn họ ở dùng hai chăn bông cũ cùng hai chiếc giường mượn của một hộ nông dân gần đó, thắt dây thừng lên hòn đá, sau đó hợp sức kéo hòn đá khỏi miệng hầm rồi dùng máy cẩu nâng lên. Đột nhiên trời nổi sấm chớp đùng đùng, mây đen dày đặc, nhìn như có vẻ sắp có mưa rào, trong lòng mọi người nổi lên nghi hoặc: Cái này cũng quá quỷ dị rồi, ban nãy thời tiết còn đẹp, sao đột nhiên lại thế này?
Ai cũng nghĩ thầm trong bụng. Chu Mỹ Đích sợ mưa, tảng đá lại bị kéo ra khỏi miệng hầm, lượng lớn nước mưa sẽ tràn vào, như vậy sẽ tạo ra khó khăn cho công việc sau này. Ông nhanh chóng phân phó mọi người lấy vải bố đậy miệng hầm lại, lấy đá đè chặt bốn phía rồi nhanh chóng xuống núi. Kết quả vừa che đậy xong, nước mưa rào rào điên cuồng trút xuống, đợi khi mọi người muốn xuống núi, mưa cũng ngừng lại. Chu Mỹ Đích đột nhiên nổi giận, mắng chửi những từ thô tục nhất, hất tay, đám sinh viên lại lên núi, kết quả vừa lên núi, trời lại đổ mưa. Ngay đến cả mấy vị giáo sư trong lòng cũng thầm nghĩ điều này thật quỷ dị, Chu Mỹ Đích hết cách, chỉ đành tuyên bố ngày mai xem tình hình thế nào rồi tính tiếp, hôm nay tạm thời tan làm.
Tình hình quỷ quái như thế, khiến mọi người mang theo một loại áp lực rất lớn, tối hôm đó, không ai buồn nói chuyện, ăn tối sớm, tắm giặt rồi đi ngủ. May mà ngày hôm sau thời tiết không tệ, ngay cả mặt trời đã lâu không thấy cũng ló mặt. Gỡ ra tấm vải bạt che cửa hầm, đám người cùng hợp lực đẩy tảng đá ra, tảng đá vừa chuyển đi, đám người cùng thở dốc một cái. Phía sau đường hầm còn có một cánh cửa, bên trên cửa còn có một chiếc khóa đồng rỉ sét. Đây không phải trọng điểm. Trọng điểm là trên cửa có khắc một đôi chim phượng hoàng vàng.
Ngay đến cả những người nông dân có học lịch sử hay không cũng đều biết, vào thời cổ đại, rồng phượng không thể dùng cho người bình thường, càng không nói đến nhóm người "chuyên nghiệp". Mọi người sửng sốt một lúc lâu, sau đó lại phát ra tiếng hoan hô, điều này có nghĩa là ngôi mộ bọn họ khai quật có thể là của một vị Công chúa hay Hoàng hậu, còn gì đáng để vui mừng và hưng phấn hơn thế này nữa? Ngay đến mấy vị giáo sư cũng nói lớp Khảo cổ mấy đứa cũng may mắn gớm, vừa đến đã gặp ngay được mộ Hoàng hậu Công chúa.
Nếu đã là mộ Công chúa Vương phi, vậy càng phải cẩn thận, không chừng bên trong có bố trí cơ quan cạm bẫy gì đó. Gỡ chiếc khóa đồng xuống, cẩn thận đẩy cánh cửa kia ra, không biết có phải là ảo giác hay không, đám người ngay lúc đó cảm nhận được một làn gió lạnh thổi qua. Có rất nhiều sinh viên trong lòng đều cầu khấn: A, không biết là Công chúa hay là Hoàng hậu, làm phiền nàng nghỉ ngơi rồi, thật ngại quá, xin đừng trách phạt. Xin đừng trách phạt! Mọi người kiên nhẫn đợi một lúc lâu, bên trong vẫn không có phản ứng gì, hai sinh viên đến bên mép cửa, lấy đèn pin soi một lượt, ánh đèn chiếu đến cỗ quan tài, bên cạnh quan tài màu đỏ quả nhiên lại có một đôi chim phượng hoàng vàng.
Đội khảo cổ trong lòng kích động, lần lượt tiến vào trong mộ, bây giờ việc gấp rút nhất là phải tìm được đồ vật chứng minh thân phận của chủ mộ – bia mộ, là có thể xác định thân phận của chủ nhân. Nhưng không sao tìm được, thế nên bọn họ chỉ có thể xử lí những đồ vật trong mộ trước. Ngôi mộ cao hơn ba mét, rộng khoảng mười mét, nóc mộ được xây bằng gạch, ở phía nam vẫn còn lưu lại một vết lớn do đội công trình cho nổ núi trước kia để lại, dướt đất đầy gạch vỡ và bùn đất. Tất cả mọi người nghe theo chỉ huy của Chu Mỹ Đích, tiến hành làm việc, có người làm sạch phần bụi dưới đất, phát hiện được một mảng tranh tường tinh xảo, kinh ngạc kêu lên. Đây rõ ràng là mảng tranh tường trên nóc mộ, do thời gian nên tự rơi xuống, nhưng theo lí thuyết, thường là úp xuống, tại sao lại ngửa lên? Rất nhiều sinh viên tiếp tục phát hiện những mảng tranh tường ngửa lên rồi thảo luận, cái này quái dị quá. Lẽ nào chủ nhân ngôi mộ này chưa chết, bò từ quan tài ra rồi bới chúng lên. Nhưng đỉnh mộ cao như thế, lẽ nào vị Công chúa hay Hoàng hậu này biết bay?
Chu Mỹ Đích dùng thân phận chuyên gia giải thích: "Có khả năng là chủ nhân ngôi mộ qua đời đột ngột, vội vàng hạ táng, tranh tường trong trong mộ vẫn chưa kịp khô, sau đó nơi đây bị bịt lại, tranh tường đã hấp thụ một lượng sơn lớn, dưới tác động của áp lực hình thành mái vòm, sau đó thuận theo mép tường rơi xuống, có thể lật ngửa được như thế này."
Đám người tín phục gật đầu, thì ra là như thế, quả nhiên giáo sư vẫn là giáo sư. Tiếp tục cố gắng thôi!
Những phấn khởi ban đầu qua đi, đám người từ từ trở lại trạng thái ban đầu, có người quan sát bốn phía, không kìm chế được nghi hoặc: "Giáo sư, ngôi mộ của Công chúa Hoàng hậu này cũng keo kẹt quá không ạ? Một nơi nhỏ bé thế này không xứng được với thân phận của nàng."
Chu Mỹ Đích cười cười, "Vậy thì phải xem các em, các em nhận định thế nào?"
"Bị đày vão lãnh cung, không được sủng ái hoặc là hoặc không sinh được con." Có người suy đoán, Chu Mỹ Đích lắc đầu, hai tay nhấc lên một chiếc ly vàng đẹp đẽ khắc rồng họa phượng, cùng một đế nến chín tầng bằng vàng vừa xử lí xong. Hai món đồ vừa được phát hiện này khiến đám sinh viên náo động, tạo hình tinh xảo, kĩ thuật uyên thâm, trải qua mấy trăm năm vẫn tráng lệ như cũ, thật khiến người ta sửng sốt.
"Không đúng, có thể được bồi táng bằng những vật tinh xảo thế này, làm sao có thể bị đày đọa chứ? Chúng ta vừa mới xử lí liền thấy những đồ xa xỉ thế này, về sau chắc chắn còn có đồ bồi táng còn kinh người hơn, cho nên, các em đoán sai rồi. Các em không nói được điểm mấu chốt. Bạn học Tiểu Chu, em nói xem."
Chu Sa ngẩng đầu, hất hất ngọn tóc trên trán, khẽ nói: "Có thể là vì khó sinh mà qua đời, thời cổ đại, phụ nữ khó sinh mà chết được cho là không tốt lành, cần lập tức chôn cất, thế nên mới vội vội vàng vàng đào mộ nhỏ để chôn. Cũng có thể là xét đến việc phòng trộm cắp, càng nhỏ càng dễ che giấu."
Chu Mỹ Đích