Khi Mạn Nhu Nhu vào căn phòng làm việc giành cho mình ,một nơi mà đáng lẽ ra ngày đầu tiên đi làm cô đã được giới thiệu.
Khi Nhu Nhu bước vào bên trong thì xuất hiện trước mắt cô là một căn phòng nhỏ rộng tầm một trăm mét vuông.
Xung quanh căn phòng được làm bằng kính trong suốt nhưng lại có khả năng cách âm rất tốt , phía bên trái cách cửa thì có những tủ đồ giành cho nhân viên.
Nhìn về phía bên phải cuối góc tường thì có một nhà vệ sinh lớn , nhìn vào bên trong thì có rất nhiều bàn ghế được trưng bày xung quanh giống như làm văn phòng vậy.
Nhưng điều đặc biệt ở đây là trên bàn nào cùng có giấy vẽ hoặc là tài liệu thiết kế ,thấy Nhu Nhu bước vào trong ánh mắt mọi người đều nhìn cô sơ qua một chút rồi lại tập trung vào việc của mình.
Mạn Nhu Nhu thầm trách cái tên khốn kiếp một trăm lần trong bụng nhưng ánh mắt vẫn tìm xe vị trí của mình là nơi nào.
--- Cô là nhân viên mới tới phải không ? Có phải tên Mạn Nhu Nhu đúng không ?---
Một giọng nói nam tính truyền đi khắp căn phòng như đánh vào linh hồn của mọi người một cái mạnh , theo phản xạ thì Nhu Nhu ngẩn mặt lên nhìn thì xuất hiện trước mắt cô là một người con trai khá ôn hòa , khuôn mặt ưa nhìn đặt biết là có nụ cười làm cho người khác phải mê luyến.
Mạn Nhu Nhu đáp.
---- Vâng ! Anh có thể nói cho tôi phía là vị trí của tôi ở đau không ?---
Người thanh niên kia cười ôn hòa đáp.
---- Tôi tên Hàn Mặc ! Vị trí của cô ở phía bên kia !----
Nói xong thì Hàn Mặc liền hướng ngón tay về phía cuối góc bên trái , Mạn Nhu Nhu nhìn thấy được vị trí của mình liền vui vẽ nói.
--- Cảm ơn ! Tôi xin phép tới đó trước !----
Nói xong cô liền gật đầu về phía Hàn Mặc như một lời cảm ơn rồi lại quay người về vị trí của mình.
Cái người này tên Hàn Mặc trưởng phòng bộ phận thiết kế nên trong nơi này củng có một chút tên tuổi , tính khí ôn hòa , nhỏ nhặn và hoà đồng với mọi người.
Mạn Nhu Nhu liền ngồi xuống