Dưới sự chú ý của mọi người, Sở Ấu Cơ không nhanh không chậm tiến vào phòng hội nghị.
Dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, cử chỉ ung dung, dáng vẻ tao nhã, đôi mắt đen láy tràn đầy tự tin, kiên định cùng trí tuệ.
Tuổi còn nhỏ, sao lại có khí chất siêu phàm như vậy ........
Thành viên hội đồng quản trị đều là những người có kiến thức rộng rãi, trố mắt nhìn kỹ.
-------------- Mặc dù người đứng kẻ ngồi, nhưng vẻ mặt chỉnh tề như một.
Diêu Nhữ Ninh đi tới bục báo cáo, "Lần đầu gặp mặt, Chủ tịch có chuyện muốn nói với mọi người." Cung kính dùng tay ra dấu, sau đó khoanh tay đứng một bên.
Sở Ấu Cơ thong dong đi tới micro, đôi mắt trong veo đảo qua mỗi vị thành viên hội đồng quản trị trong phòng họp, "Chào các vị tiền bối, tôi là Sở Ấu Cơ, các vị mặc dù chưa từng thấy tôi, nhưng tôi đối với mỗi vị đều như sấm bên tai, từng ngồi trước 84 video cuộc họp chiêm ngưỡng từng nếp nhăn trên mặt các vị ---------- nếp nhăn là món quà tốt nhất mà năm tháng lưu lại, đại biểu cho người ấy từng trải qua mưa gió cuộc đời, mỗi một nếp nhăn của tiền bối đều làm Sở Ấu Cơ tôi kính nể thêm một tầng....."
Ngay cả trên mặt chúng tôi có bao nhiêu nếp nhăn đều rõ rõ ràng ràng ............. Sao có thể nói là kính nề ? Vốn là muốn cảnh báo lão già chúng ta đừng vội coi thường tiểu hài tử như nàng, nàng nắm rõ tất cả trong lòng bàn tay.
Thành viên hội đồng quản trị rõ như gương sáng, nhưng nhìn ý cười ôn hòa của thiếu nữ đứng trên bục báo cáo kia, không ai có thể đứng lên chống đối, không chỉ có vậy, còn phải nhiệt liệt vỗ tay khi nàng phát biểu xong, phối hợp với nàng hoàn thành lễ nghi mặt ngoài này.
Sở Ấu Cơ ngồi xuống vị trí chủ vị, Diêu Nhữ Ninh ngồi chếch bên tay phải nàng, chỉ chờ tổng giám đốc của tập đoàn ----------- Cung Thanh Hạ ra trận là trận chiến chính thức bắt đầu.
Cung Thanh Hạ cũng không để mọi người chờ lâu, rất nhanh bước chân vào phòng hội nghị.
Nhiệt độ trong phòng nháy mắt từ 20 độ giảm xuống 0 độ.
Đứng trước micro bục báo cáo, đem tư liệu trong tay đặt xuống, Cung Thanh Hạ cụp mắt xuống, cầm lấy báo cáo lật qua lật lại --------- nếu theo tác phong làm việc của nàng, những động tác dư thừa như vậy chắc chắn sẽ không xuất hiện, thế nhưng ngày hôm nay không giống, bàn hội nghị kia xuất hiện bóng người ngồi ở vị trí chủ vị, nàng cần mượn thời gian để điều chỉnh lại tâm tình ------ tuy rằng cắn đứt lưỡi nàng cũng không chịu thừa nhận, thế nhưng tiểu nữ sinh kia quả thực làm cho nội tâm nàng chịu xung kích rất lớn.
"Khục !" Hắng giọng một cái, Cung Thanh Hạ ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn lướt qua mỗi góc bàn, không nhanh không chậm mở môi đỏ, "Ngày hôm nay trong phòng xuất hiện thêm một vị ngậm chìa khóa vàng từ khi sinh ra," nói tới chỗ này, ánh mắt nhìn về phía Sở Ấu Cơ, "Vì nhận lương từ người ta, tôi không thể không thăm hỏi một tiếng --------- Chào chủ tịch."
Thành viên hội đồng quản trị ồ lên.
Không hổ danh là Cung Thanh Hạ, cái gì cũng dám nói.....
Tuổi còn trẻ, cứng rắn vô tình, có phải là vì đi du học ở Anh Quốc, chịu ảnh hưởng của nước ngoài nên từ trong xương cốt đã có khí chất cương nghị như nữ thủ tướng anh ---- Thatcher ?
Cho tới nay, các thành viên hội đồng quản trị đều đánh giá Cung Thanh Hạ giống như nữ thủ tướng Anh Thatcher --------- hiệu suất làm việc hơn người, cao cao tại thượng, căm ghét sự khư khư cố chấp của nàng, bạc tình lạnh lùng.
Theo quan điểm cá nhân mà nói, khó có thể nói là có hảo cảm với nàng hay là căm hận với nàng, nhưng nếu bàn về công trạng, không thể không khâm phục -------- nhận chức sau khi Sở gia gặp tai nạn trên không, không chỉ thành công trong việc giữ nguyên giá trị cổ phiếu, hơn nữa doanh thu của cả năm còn tăng vượt mức.
Nhưng mà, không thể so sánh với ấn tượng lúc này, câu nói của Cung Thanh Hạ vừa rồi như nói hộ lòng thành viên hội đồng quản trị tại đây, khiến cho các lão nhân gia tăng chút hảo cảm với vị tổng giám đốc trẻ tuổi này ----------------- Chủ tịch vừa cười nhạo bọn họ là một đám lão già, làm bọn họ ngậm bồ hòn làm ngọt, hiện tại Cung Thanh Hạ châm chọc chủ tịch nhỏ tuổi vô năng, bất quá là đầu thai gặp vận khí tốt, có thể nói thay bọn họ bắn một mũi tên.
Diêu Nhữ Ninh nâng kính mắt. Tuy rằng mơ hồ cảm thấy giữa hai người xảy ra mâu thuẫn, nhưng vẫn không nghĩ Cung Thanh Hạ sẽ có thái độ như vậy với Sở Ấu Cơ.
...................... Vì không thông báo cho nàng là Sở Ấu Cơ đến nên bất mãn sao ?
"Chào Cung tổng." Sở Ấu Cơ phản ứng cực kì hờ hững, đầu tiên là khom người đáp lễ, tiện đà nở nụ cười nhợt nhạt, "Bất quá tôi muốn sửa lại một chút, tôi không phải là ngậm thìa vàng từ khi sinh ra, 16 năm trưởng thành của tôi hoàn toàn khác xa với con nhà giàu cùng tuổi."
Nói cũng đúng, Sở Ấu Cơ mặc dù là con gái một Sở Thần Vệ -------- con trai trưởng của Sở Đức Tuấn, nhưng Sở Đức Tuấn còn có 5 con gái và 9 con trai, trước tai nạn trên không của Sở gia, bất kể đứng ở hàng nào, cũng không tới phiên Sở Ấu Cơ kế thừa tài sản cùng gia nghiệp của Sở gia, chớ đừng nói chi đến việc Sở Ấu Cơ thậm chí không phải do Sở gia nuôi nấng....
Thành viên hội đồng quản trị dồn dập gật đầu, biểu thị tán đồng của mình với lời giải thích của Sở Ấu Cơ, đồng loạt đưa mắt nhìn về phía Cung Thanh Hạ, muốn xem xem nàng đánh trả ra sao, trong lòng âm thầm hưng phấn vì chủ tịch cùng tổng giám đốc xảy ra bất hòa ------- bọn họ ngồi đây cũng không phải vì Sở gia, cũng không phải vì tập đoàn, mà là vì lợi ích cá nhân, ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, hai người họ tranh đấu với nhau như vậy, bọn họ bên ngoài âm thầm hưởng phúc rồi.
Chỉ tiếc Diêu Nhữ Ninh lúc này đang đứng trước micro, phá vỡ trò hay bọn họ đang muốn nhìn, "Hiện tại đã đầy đủ mọi người tham dự, tôi tuyên bố cuộc họp chính thức bắt đầu, xin mời Cung tổng báo cáo công tác của mình."
Ánh mắt Cung Thanh Hạ cùng Sở