Suốt dọc đường Hạ Du luôn cằn nhằn sao anh không để cô ở lại đó trêu Hạo Nhiên và chị một chút, còn anh thì im lặng không quan tâm tới những gì cô nói.
Tức quá cô quay qua nhìn anh.
“Dụ được tôi về cái không xem lời nói tôi ra gì phải không?”
Anh nhíu mài đưa tay lên gõ đầu cô một cái giọng bất đắc dĩ nói:
“Em còn nói nữa có tin anh dán miệng em lại không? Lúc trước em cũng đâu có nói không lí lẽ vậy đâu, hay tại ảnh hưởng của việc mang thai rồi.”
“Ý anh nói em kiếm chuyện đấy hả?”
“Không có, chỉ là em sắp làm mẹ rồi nên đàng hoàng lại đi không lại làm hư con chúng ta sau này.”
“Hừ”
Cô khoanh tay lại đầu quay qua nhìn ngoài cửa xe không thèm đếm xỉa tới anh nữa.
Biết cô lại giở giọng trẻ con của mình ra anh đành nhỏ nhẹ lên tiếng dụ dỗ cô.
“Thôi được rồi anh chịu thua được chưa, em không thấy giữa hai người họ có chuyện cần giải quyết hay sao mà còn muốn ở đó hóng chuyện.”
Cô nghe vậy quay mạnh qua, mắt nghi ngờ nhìn anh.
“Họ thì có chuyện gì? Không phải cả hai sắp có con luôn rồi sao?”
“Đứa bé là ngoài ý muốn chứ không phải tự nguyện, em hiểu rồi chứ?”
Cô nhíu mài lại suy nghĩ, vậy thì chị và anh Hạo Nhiên sẽ không đến được với nhau à? Không đúng, khi nảy anh ấy còn mang theo cả hoa và quà tới cho chị kia mà, vậy khúc mắc ở đây chắc chắn là chị rồi.
Nghĩ đến điều đó cô trừng mắt với anh.
Anh không hiểu cô đang làm gì liền hỏi:
“Em sao thế?”
“Mọi chuyện đều do anh cả, ai biểu anh đẹp trai như thế chi để hai chị em em cùng yêu chung một người, giờ thì hay rồi hạnh phúc của chị đã tới nhưng bị tổn thương quá lớn liệu chị có buông xuống mà chịu chấp nhận.”
Anh ôm trán đầy bất lực với cái suy nghĩ điên khùng của cô.
Xong cả hai không nói thêm gì cho tới khi về tới Diệp gia.
Anh nắm tay cô cẩn thận dìu cô vào trong, cô trêu anh.
“Em mới có ba tháng chứ không phải 8 tháng.”
“Anh mặc kệ, an toàn của mẹ con em là trên hết.”
Cô cười vui vẻ lắc đầu.
Ba mẹ thấy hai người tình tứ đi vào cũng lên tiếng chọc.
“Khụ khụ, ông à tôi cũng muốn được chăm sóc như vậy.”
Ba Diệp ôm bà vào lòng rồi thì thầm bên tai nói:
“Hay bà muốn sinh cho chị em nó thêm một đứa em nữa?”
Mẹ Diệp ngượng ngùng, mặt đỏ lên đẩy ông ra trách móc.
“Gìa rồi mà còn có cái suy nghĩ đó nữa.”
Cô nghe mẹ nói thế liền đánh anh một cái rồi đẩy anh ra, bản thân tự đi lại bàn ngồi với ông bà.
Anh cũng đi lại theo và ngồi xuống cạnh cô.
Ba Diệp nghiêm túc lại nhìn anh áy náy nói:
“Minh à! Chú xin lỗi vì đã trách mắng cháu thậm tệ còn ra tay đánh cháu nữa. Còn việc mà Hạ Linh đã gây ra với cháu, chú hôm nay thay mặt nó xin con tha thứ.”
Anh nghe xong vội vàng lên tiếng.
“Chú đừng nói vậy, khi nảy ở bệnh viện chị đã xin lỗi con rồi còn việc chú đánh con lúc trước cũng đáng mà, dù sao con có nói mấy lời không nên nói.”
Cô quay qua giả vờ nhìn anh hỏi:
“Ai là chị của anh? Đó là chị của em mà?”
Mẹ Diệp đánh nhẹ vào tay cô.
“Con nhỏ này, trước sau gì nó cũng là em rể của Linh nhi thì kêu chị là đúng rồi. Còn nữa việc con mang thai thì sao đây? Có muốn giải thích một chút gì với ba mẹ không?”
Đột nhiên giọng của mẹ lạnh lại khiến cô run sợ.
Bẽn lẽn nhìn hai người nhăn mặt cười.
“Con…con không có cố ý giấu chỉ là con muốn đến thăm chị rồi về mới nói với hai người.”
“Vậy giờ về rồi thì nói đi.” ba Diệp xen vào.
“Ờ thì, con mang thai được ba tháng rồi, chỉ mới biết đây thôi. Do con không có triệu chứng biểu hiện nào khác ngoài ăn và ngủ nên tận đến khi con thấy không ổn mới đi khám thì phát hiện ra đã ba tháng rồi.”
Cô nói xong cúi đầu xuống đợi một trận mắn chuẩn bị vang lên.
Khác với tưởng tượng của cô là ba mẹ sẽ dạy bảo cô một bài học nhưng đến khi cô nói xong liền nghe được một trận cười lớn sung sướng.
Cô khó hiểu ngẩng đầu lên nhìn hai người đang không biết nói gì thì mẹ Diệp lên tiếng.
“Chúng ta lại sắp có thêm một đứa cháu ngoại nữa rồi ông à? Một lúc có hai đứa thì không sợ lúc về già cô đơn không có ai chơi nữa.”
Cô ngớ người ra vì thái độ thay đổi nhanh chóng cua ông bà làm cô không kịp phản ứng.
Nhật Minh ngồi kế bên ôm cô lại cúi đầu xuống nhìn cô cười.
“Yên tâm rồi chứ, không ai la em cả?”
Cô lúc này mới hiểu ra liền lườm anh hỏi:
“Có phải anh đã biết ngay từ đầu là ba mẹ của em sẽ phản ứng như vậy không?”
“Khụ khụ”
Anh giờ vờ ho vài cái, tay đưa lên sờ mũi rồi mới bình tĩnh nói ra:
“Lúc biết em mang thai và chuẩn bị lên kế hoạch đem em về đây thì anh đã báo cho chú thiếm biết rồi.”
“A…vậy là ba người xúm lại trêu đùa con.”
“Nào có, chúng ta chỉ là đang lo lắng cho con khi phải mang thai mà ở một mình thôi.”
Cô bĩu môi hờn giận mọi người.
Thấy hành động đáng yêu đó của cô khiến cả ba được một trận cười sảng khóai, mặt cô cũng ngại mà đỏ lên.
Đột nhiên Nhật Minh lên tiếng.
“Chú thiếm! Con muốn đưa Hạ Du về bên nhà con, liệu hai người có đồng ý không ạ?”
Ông bà đồng loạt gật đầu rồi cùng nhau lên tiếng.
“Được chứ, đi ngay bay giờ cũng được.”
Cô thấy thế liền la lên:
“Ba mẹ, sao hai người lại nỡ đuổi con đi.”
“Đâu có đuổi, chỉ là cho con làm quen với cuộc sống bên nhà chồng trước thôi.”
“Nhưng con có chịu lấy anh ấy đâu.”
“Con cũng có rồi, em muốn không cưới thì muộn rồi.”
Nói xong trước mặt ba mẹ Diệp bế cô lên rồi nhìn hai người.
“Con xin phép về trước, cũng trễ rồi phụ nữ mang thai cần nghỉ ngơi sớm ạ.”
“Được được hai đứa đi đi.”
****
Về đến nhà Nhật Minh, anh bế cô lên phòng đặt cô lên giường rồi tự tay vào phòng chuẩn bị nước nóng cho cô.
Đợi cô vào tắm, anh nhanh chóng đi xuống bếp chuẩn bị thức ăn để cho cô dùng buổi tối. Anh đã học được vài món dinh dưỡng dành cho bà bầu trên mạng nên hôm nay anh muốn trổ tài cho cô xem.
Loay hoay mãi cuối cùng cũng chuẩn bị xong đang dọn ra bàn thì cô đi xuống, ánh mắt ngạc nhiên nhìn anh hỏi:
“Anh biết nấu sao?”
“Em xem thường chồng em quá.”
Cô cầm lấy một miếng thịt trên dĩa đưa lên miệng ăn, ánh mắt sáng lên hết lời khen ngợi.
“Ngon thật nha, em không biết anh còn có ưu điểm này đấy.”
“Được rồi, ngồi xuống ăn đi.”
.
.
.
.
Kết thúc bữa ăn, anh thì đi rửa bát còn cô thì nằm đấy xem tivi. Vì cả ngày chạy tới chạy lui nên cô xem được một lúc liền lim dim nhắm mắt lại ngủ.
Anh sau khi đã dọn dẹp xong đi ra thì thấy cô đã nằm đó ngủ một cách ngon lành. Nhẹ nhàng bế cô lên đi về phòng của mình, anh có tìm hiểu và biết rằng phụ nữ khi mang thai rất thích ngủ chắc cô cũng nằm trong số đó.
Khẽ hôn lên trán cô rồi ôm chặt