Như đã hẹn, hôm nay chú Kim sẽ đưa bé về nhà ra mắt.
Nhầm.
Đưa bé qua ăn cơm với mẹ Kim.
Bé dậy sớm lắm, hôm qua khóc mệt mà bé hồi hộp bé không ngủ được nữa. Hai mắt mẹ Won chườm cho bớt sưng rồi, nhưng mà em cứ quấy rầy mẹ làm mẹ phải dậy theo em, để bố Bin buồn bực một mình trên giường.
- Thế sang đấy em phải nói gì hả mẹ?
- Ôi em cứ chào hỏi như bình thường thôi! Chị ấy có ăn thịt em đâu mà em sợ!
- Hôm trước mẹ Kim dữ lắm...
- Úi giời, chưa gì đã mẹ Kim ngọt xớt rồi à?
- Đâu cóoo đó là mẹ chồng mà, mẹ Won của em vẫn là số 1 ~
- Ối lại còn mẹ chồng luôn?
- Mẹeeeeeee
Mẹ Won lại nhào nặn hai cái má phính, dặn em mấy chuyện lặt vặt.
- Em vừa ngoan vừa đáng iu giống mẹ nên là ai cũng thích em thui, không phải căng thẳng làm gì.
- Thật không ạ?
- Hmm người khác thì mẹ không biết, chứ mẹ thì chưa gặp ai đáng iu hơn em Kookie của mẹ cả ~
- Em cũng chưa gặp ai xinh hơn mẹ Won của em ý ~
Em Kookie nũng mẹ hồi lâu, đòi mẹ phải dành một ngày đi chơi với em. Mẹ Won dạo này cũng bận, sắp tết nhất rồi nên mẹ nhiều việc, bé chỉ gặp mẹ mỗi tí buổi tối thôi, cơm nước xong là bố Bin lại độc chiếm mẹ của em.
- Mẹ cứ tưởng em có tình iu em quên hẳn mẹ lun rồi chứ.
- Hỏng có đâuuuu tại mẹ cứ bận ý, em chả được gặp mẹ, nhớ mẹ mún chít ~
- À, em đợi tí mẹ trang điểm thay cái váy, mẹ đưa em đi mua giỏ hoa quả.
Nhìn mẹ Won chạy vội lên phòng, em Kookie hỏi chấm cực mạnh. Đi mua hoa quả sao phải trang điểm thay váy dzạ???
.
.
Gần trưa chú Kim đi làm về, qua nhà đón bé. Hôm nay chú nghỉ buổi chiều để đưa bé về nhà chơi, kiểu gì mẹ Kim cũng giữ bé lại cho xem. Nhìn bé con căng thẳng cúi đầu nghịch điện thoại, Taehyung phì cười:
- Bé sợ hả?
- Không phải bé sợ, bé hơi hồi hộp xíu._ Jungkookie thở hắt ra._ Nhỡ mẹ Kim không thích bé thật thì sao ạ?
- Trời ạ, anh kể về bé với mẹ suốt, mẹ thích bé lắm, lúc nào cũng muốn gặp bé ấy. Bố anh dễ tính với cả thế giới trừ anh, mong ngóng con dâu lắm rồi nên bé không phải lo đâu.
- Vâng ạ.
- Mà bé đã mua hoa quả rồi à? Anh đang tính dẫn bé đi. Anh mua hồng sâm, nước yến rồi, bánh kẹo với mấy hộp trà bố anh thích nữa, xíu bé ôm vào xinh ngoan tặng hai cụ là được.
- Thế sao được? Đó là anh mua mà, đâu phải bé?
- Có khác gì nhau đâu._ Taehyung nắm lấy tay bé con hôn hôn mấy cái trấn an bé.
Đi từ nhà bé đến nhà bố mẹ Taehyung cũng mất nửa tiếng. Vào trong khuôn viên Jungkookie bị choáng ngợp vì quá rộng!
Vừa mới đến nơi đã thấy bố mẹ Kim đứng đón ở cửa rồi. Bé xuống xe, ngượng ngùng chào hỏi trước.
- Con chào hai bác ạ...
- Uii là trời cục cưng của mẹ!
- Bà ấy mong con đó giờ._ Bố Kim gật đầu cười khà khà._ Hai mẹ con đừng đứng ngoài nữa, dự báo có khi hôm nay có tuyết đó. Thằng Taehyung tự xách đồ vào nhé.
Nhưng bé con thì lại không chịu.
- Hai bác vào trước cho khỏi lạnh ạ, con xách đỡ anh Taehyung, nhiều đồ lắm ạ.
Bé mời bố mẹ vào trước, quay lại xe tự ôm giỏ hoa quả xuống. Hai vợ chồng nhìn cái dáng bé con khệ nệ ôm giỏ quà to sao mà cưng quá không biết, chỉ muốn bưng ngay bảo bối về nhà mình thôi.
- Nặng đó Kookie, đã bảo không cho bé ôm rồi mà, đưa cho anh._ Taehyung cau mày giành lấy giỏ quà to, hất cằm về phía sau ghế xe._ Bé muốn xách thì xách mấy cái túi linh tinh kia đi.
- Dạaa
Mẹ Kim hôm nay đón con dâu nên nấu một bàn đồ ăn như ăn cỗ. Taehyung lột vỏ tôm cho Jungkookie cười trêu:
- Nhất bé nha. Anh cả tháng không về nhà cũng không được tiếp đón như thế này đâu.
- Con cảm ơn bác... Ăn ngon lắm ạ...
Jungkookie miệng còn đang lúng búng nhai, vội vàng nuốt xuống để nói chuyện tí thì nghẹn, ngay lập tức bị Taehyung lườm một cái, nhận lấy cốc nước anh đưa uống một ngụm lớn.
- Từ từ, từ từ thôi con. Sao vẫn còn gọi " bác " thế? Gọi " mẹ " nghe thử nào, xíu mẹ làm bánh cho bé ăn nha?_ Mẹ Kim dụ dỗ.
Jungkookie xấu hổ hồng hết tai lên, nhìn sang Taehyung thấy anh cũng nhìn mình tủm tỉm cười, bé con lí nhí kêu:
- Dạ mẹ...
- Aigoo aigoo cưng quá thôii! Ăn miếng bắp cải cuốn thịt nữa nè bé cưng.
- Gọi bố, gọi bố nữa xem nào!
- Bố ạ...
- Ôiiii... Hồi cái thằng Taehyung nó mới biết nói cũng không thấy bồi hồi thế này mình nhể?
Bố Kim mẹ Kim thì nom bé con ăn uống nhiệt tình, càng nhìn càng thích, càng xem càng ưng cái bụng. Taehyung lắc đầu cười bất lực. Trách sao được, bé con nhà anh vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu như vậy, ai không cưng bé mới là lạ đó.
Bé con ăn xong, được mẹ Kim thân thiết nắm tay kéo ra phòng khách uống nước ăn tráng miệng. Lúc này bé chợt nhớ ra một vấn đề cực lớn.
Bé không biết gọt hoa quả...
Chết rồi. Bé xem phim hay thấy nữ chính mà về nhà người yêu ra mắt, ăn cơm xong 10 chị thì 9 chị đều khéo léo gọt hoa quả mời bố mẹ chồng tương lai. 1 chị còn lại thì nam chính bố mẹ đều mất sớm nên không phải gọt cho ai hết...
Làm thế nào bây giờ?
Liếc mãi không thấy Taehyung ra ngoài này, bé lo lắng khẩn trương, hai tay cũng toát mồ hôi.
Hic, không có chú Kim cứu, bé hít một hơi thật sâu.
Mẹ Won dặn cứ như bé ngày thường là được.
- Mẹ ơi, con... Con nói cái này được không ạ?
- Ừ sao con?
- Con... không biết gọt hoa quả mẹ ạ...
Mẹ Kim