Cô xin cấp trên hôm nay cho nghỉ một hôm để chiều lòng con quỷ Lan Nhi.
Báo gì mà báo quá trời quá đất rồi.
Cô đã bị cấp trên liên tục hỏi , cuối cùng cũng cho phép cô nghỉ nhưng công việc anh ta giao phải làm gấp đôi.
Cô than trời với sự bốc lột nàyy~~~
Thật không thể chịu nổi ~~~
Nhìn ra ban công , hôm nay có vẻ thời tiết không được đẹp nhỉ.
Mới sáng ra đã có cơn mưa nhẹ , bầu trời âm u.
Cô nhanh chóng thay đồ chuẩn bị để ra điểm hẹn của bọn nó.
Cô chọn một chiếc áo len cổ lọ cao , cùng với một chiếc quần dài đi kèm đấy là một đôi boot cao.
Đối với cô càng kín càng tốt , nên cô quyết định lấy thêm một chiếc áo khoác dạ màu da dài.
Cũng vì cái tính làm biếng , trời mưa cô cũng không muốn chạy xe.
Có rất nhiều lý do khiến cô không muốn chạy xe.
Nhưng chung quy lại là do cô làm biếng rửa xe sau khi đi mưa về.
Chạy dealine dài đằng đẳng không dám than vì tính chất công việc chứ thật ra cô là chúa làm biếng.
Nó hẹn cô vào một quan cà phê sang trọng ngay trong khu mua sắm đó.
Tới nơi cô mở cửa bước vào , vừa nhìn thấy cô từ đằng xa là nó đã chạy ra la làng .
" Chồng ơiiii em đây "
Cô nhìn nó ánh mắt đăm chiêu ...
" Mày vừa nói gì vậy ? "
Lan Nhi hất vai cô rồi lên tiếng đáp trả
" Chứ mày xem mày ăn mặc còn men hơn cả người yêu con Lam Huệ nữa cơ "
Cô khó hiểu nhìn nó rồi thắc mắc hỏi .
" Ủa khoan đã ? người yêu Lam Huệ "
Con nhỏ Lan Nhi vẫn rất là tỏ ra bình thản bảo với cô rằng .
" Đúng rồi , hôm nay có cả anh yêu của nó đi cùng và có cả của tao nữa "
Đúng là bạn bè trí cốt , thế quái nào hôm nay cô xin nghỉ để ăn cẩu lương của tụi nó chứ.
Đi với bồ rồi còn phải nhất định rủ cô theo sao.
Đúng là thật tức cái mình với hai đứa vịt này mà.
Nó từ từ dắt cô lại bàn , chiếc bàn dài trước mắt , khoan đã.
Cô dường như dùng ánh mắt sát khí dừng lại tại một vị trí.
Trong đầu lóe lên dòng suy nghĩ .
" Là anh ta , cái tên sao chổi đó đang ở đây"
Lam Huệ đứng lên lay người gọi tên cô .
" Linh Hoa mày sao dị , nhìn người ta dữ thế "
Từ nãy đến giờ anh luôn bày bộ mặt nhàm chán bị bọn bạn ép buộc buổi đi ngày hôm nay khiến anh chẳng muốn để ý đến bất cứ gì.
Cứ ngồi thẫn thờ không nói không cười.
Nhưng vừa nghe thấy tên quen thuộc anh ngước gương mặt thanh tú của mình lên nhìn về phía cô.
Bất giác nhìn thấy anh đang nhìn mình cô chột dạ quay sang nơi khác.
Vội nhìn Lan Nhi lên tiếng ...
" Không ấy bọn mày đi đi , tao bận "
Cô tính mở cửa bước ra khỏi căn phòng đó thì bị một bàn tay của Lan Nhi kéo lại...
" Mày quên hôm qua , tao nói gì à định trốn hả "
Nó giữ cô lại kéo cô về cái ghế gần anh , đẩy nó ngồi xuống , cô tự hỏi sao hai đứa bạn cô có thể quen với nhiều người bạn là con trai như vậy thế.
Cô nhìn xung quanh đếm tính thêm cả