Trong tay Triệu Phong, có số lượng tài nguyên trân tài nhất định, liền đem trọng tâm, chuyển dời lên việc tu luyện “Kim Khôn Thánh Lôi Thể”.
Tiếp theo, hắn muốn trùng kích tầng thứ ba Thánh Lôi Thể.
Ục ục…
Thân thể Triệu Phong, ngâm trong dược thủy luyện thể, bên ngoài thân nổi lên một tia hoa văn Phong Lôi, đang không ngừng rèn luyện thân thể hắn.
Nói chung, công pháp luyện thể, tiến cấp rất chậm, cần có sự kiên nhẫn và đại nghị lực.
Cũng may.
Lúc trước Triệu Phong đã dùng qua những thứ như “Bất Lão Tuyền”, khiến thân thể trước tiên thoát thai hoán cốt.
Lại nói, mặc dù hắn rèn luyện khí lực còn chưa tới hỏa hầu, nhưng cấp độ sinh mệnh, đã tiếp cận Tiểu Đan Nguyên Cảnh rồi.
Tu luyện Thánh Lôi Thể, có thể mượn dùng Phong Lôi Quyết, rèn luyện thân thể, đây là một ưu thế.
Bởi vậy, dưới tình huống tài nguyên sung túc, hắn tu luyện tiến cấp vẫn rất thuận lợi, có thể dùng từ “đột phi mãnh tiến” để hình dung.
Ngay lúc Triệu Phong đang tu luyện.
Ong ong…
Hai luồng sức mạnh to lớn của Vương Giả, xuất hiện bên ngoài sân, hư không bốn phía, đột nhiên xuất hiện một loại cảm giác đè nén ngưng trệ.
Hào quang của sức mạnh to lớn, dần dần thu liễm, hiển lộ ra thân ảnh của hai thanh niên nam tử.
Hai nam tử này, đều là nhân trung long phượng, khí vũ bất phàm.
- Bát hoàng tử, nơi này có lẽ là nơi ở của tên Triệu Phong kia.
Một thanh niên mày rậm, dáng người khôi ngô, mặc cẩm bào màu đen rộng rãi, hai mắt sắc bén như điện, có một loại cảm giác áp bách và uy thế khó hiểu.
- Lạc Tôn, ngươi không nên làm bậy.
Bát hoàng tử khẽ phất tay một cái, lại cười nói:
- Nếu như để ngoại nhân biết, Chu Lộc ta lấy thân phận hoàng tử, đi cướp đoạt vị hôn thê của người khác, còn không phải làm nhục thanh danh của hoàng tộc sao?
So với Lạc Tôn khí tức bá đạo, Bát hoàng tử lại lộ ra cử chỉ tao nhã.
Nếu không kể đến thân phận, bản thân Bát hoàng tử, cũng được xem là người tuấn tú lịch sự, dáng vẻ anh tuấn đoan chính.
Lúc này.
Gần sân phòng của Triệu Phong, tập trung không ít người xem náo nhiệt.
Dù sao đi nữa, nơi này cũng có hai vị Vương Giả Hư Thần Cảnh xuất hiện.
Huống chi, Bát hoàng tử và Lạc Tôn, đều làn hững thiên tài đứng đầu Vương triều Đại lục.
Đương nhiên, tuyệt đại đa số đệ tử ở đây, đều không biết thân phận của “Bát hoàng tử”.
- Lạc huynh? Các ngươi đến tìm Triệu Phong sao? Tiểu tử này, dường như nghe được tin tức gì đó, vừa trở về đã lập tức bế quan rồi.
Quảng sư huynh vẻ mặt cung kính, đi lên trước bắt chuyện.
Đối với Lạc Tôn, Quảng sư huynh hiển nhiên nhận ra.
- Tiểu tử này, không ngờ lại cố tình trốn tránh ta?
Sắc mặt Lạc Tôn trầm xuống, trong mắt có một tia oán giận không vui.
Dựa theo cách nói của Quảng Điền, khi Triệu Phong nghe được tin hắn đến đây, lập tức trở về bế quan tu hành.
Đây quả thật là một hành vi “chơi xấu”, không chịu từ bỏ hôn ước.
- Lạc huynh, đây là “nhân chi thường tình” mà thôi.
Bát hoàng tử cũng không cảm thấy ngoài dự liệu, trên mặt còn mang theo ý cười.
Dù sao đi nữa, Lạc Thủy Nhi cũng là người rất ưu tú, mà Lạc gia tại Thiên Phong Đại Đảo Vực, cũng là đại thế gia.
Người bình thường đều có tâm lý muốn trèo cao, Bát hoàng tử hiển nhiên có thể lý giải được.
- Triệu Phong, tiểu tử ngươi trong mắt không có tôn trưởng, ngươi cho rằng dùng cách này, là có thể cưới được muội muội ta?
Lạc Tôn hừ lạnh một tiếng.
Một luồng sức mạnh to lớn vô hình của Vương Giả, bao phủ khắp sân phòng của Triệu Phong.
Trận pháp phòng ngự trên sân, chợt trở nên ảm đạm, xèo xèo rung động, dường như tùy thời sẽ phá diệt.
Trong phòng.
Triệu Phong đang tu luyện, thấy một màn này, không khỏi cười lạnh một tiếng:
- Tặc tử phương nào? Nơi này là sơn môn của Vạn Thánh Tông, nào đến lượt các ngươi giương oai?
Vạn Thánh Tông, có Tông quy rất nghiêm khắc.
Khi đệ tử trung tâm đang bế quan, nếu không phải là tình huống đặc thù, thì không thể quấy nhiễu.
Hành vi của Lạc Tôn, có thể nói là đã khiêu khích đến Vạn Thánh Tông.
- Lạc huynh, chớ nên xung động.
Bát hoàng tử Chu Lộc, vội vàng ngăn cản hành vi của Lạc Tôn.
Lạc Tôn giận dữ, nhưng cũng biết rằng mình đang ở địa bàn của Vạn Thánh Tông, không thể cậy mạnh với Triệu Phong được.
Hơn nữa, muốn hối ước từ hôn, cũng là do Lạc gia chủ động.
Tại phương diện đạo nghĩa tình lý, Lạc gia đều không có vẻ vang gì.
Ngược lại, Triệu Phong là nhân vật đứng ở “bên yếu”, sẽ trở thành người có lý, có quy tắc đạo đức.
Nhất thời.
Lạc Tôn và Bát hoàng tử, đột nhiên lâm vào hoàn cảnh xấu hổ lưỡng nan.
Hai người đều không ngờ rằng, Triệu Phong ngay cả Vương Giả cũng không nể mặt, nhất định không chịu đi ra.
- Lạc huynh đừng lo. Tiểu tử này sớm muộn cũng phải ra ngoài. Nếu như hắn muốn lĩnh bổng lộc của Tông môn, muốn mua tài nguyên, đều phải hoàn thành nhiệm vụ…
Quảng sư huynh chủ động hiến ân cần.
Lúc này, hắn liền vỗ ngực nhận việc khó, phái người trông coi hành tung của Triệu Phong.
Chỉ cần Triệu Phong vừa xuất quan, trước tiên sẽ thông tri cho Lạc Tôn.
- Được, ta còn phải chờ tên Triệu Phong kia ký kết thư từ hôn, tránh cho ngày sau lại bêu xấu.
Lạc Tôn hài lòng gật đầu.
Trong cảm nhận của hắn, hành vi vô lại này của Triệu Phong, cũng không thể gây nên trở ngại gì.
Ngay lúc Lạc Tôn và Bát hoàng tử xoay người rời đi.
- Lạc Tôn, Bát hoàng tử. Các ngươi không cần đến nữa, hôn ước với Lạc Thủy Nhi, ta từ.
Một thanh âm nhàn nhạt truyền đến.
Dứt lời, Triệu Phong đem một bức thư vừa viết xong, bắn ra ngoài sân.
Vụt...
Lạc Tôn đưa tay, tiếp nhận bức thư.
Chỉ thấy.
Trên thư viết hai chữ to rất bắt mắt – Hưu thư.
Hai chữ to này, ẩn chứa một loại ý cảnh kỳ dị, trùng kích thị giác người nhìn.
Lúc Lạc Tôn và Bát hoàng tử nhìn thấy, tâm thần đều khẽ chấn động, càng không nói đến những người dưới Vương Giả.
- Hưu thư? Tiểu tử ngươi dám bỏ muội muội ta?
Trong lòng Lạc Tôn giận dữ, sức mạnh to lớn của Vương Giả, mơ hồ chấn động cả một phương thiên địa.
Sức mạnh to lớn đáng sợ của thiên địa, khiến cho những đệ tử trong Tông môn ở gần đó, đều hít thở không thông, kinh hồn táng đởm.
Nhìn phong “Hưu thư” này, sắc mặt của Bát hoàng tử cũng có chút khó coi.
- Lạc Tôn, các ngươi rốt cuộc muốn gì? Ta không muốn cưới muội muội của ngươi, như vậy còn không phải như mong muốn của các ngươi hay sao?
Một thanh âm đạm mạc lạnh như băng, quanh quẩn trong hư không.
Tại thế giới này, thư từ hôn của nhà trai – chính là Hưu thư.
Nhà gái, không có quyền viết Hưu thư, nhiều nhất chỉ có thể hối hôn, đây là hành vi vi phạm đạo nghĩa nghiêm trọng.
Triệu Phong làm vậy, bản thân cũng cảm thấy rất sảng khoái.
Hắn cũng không muốn việc tu hành của bản thân, bị quấy nhiễu nhiều lần.
- Ngươi…
Lạc Tôn gầm nhẹ một tiếng, không biết phải nói gì.
Quả thật, hắn muốn tìm Triệu Phong nói chuyện, là để giải trừ hôn ước.
Nhưng Triệu Phong thật không biết điều, trực tiếp dùng phương thức “thông thường” của thế giới này để giải trừ hôn ước – “một tờ Hưu thư”.
Nhưng nghĩ lại.
Bản thân đường đường là Lạc gia đại gia tộc, muội muội tuyệt thế khuynh thành, cuối cùng lại bị tiểu tử này bỏ, trong lòng Lạc Tôn phẫn nộ tột độ, không thể cân bằng.
Sắc mặt của Bát hoàng tử cũng sầm xuống, lần đầu tiên lộ vẻ âm trầm.
Hắn là hoàng tử của Đại Càn Vương triều, phi tử mà hắn cưới, lại từng bị một nam tử khác bỏ, như vậy thì còn gì là mặt mũi nữa.
Nói đến cùng, lại là vấn đề liên quan đến “thể diện”.
Là bên “cường thế”, Lạc gia muốn chủ động hối hôn, lại phải trấn an bồi thường Triệu gia, tuy nhiên vẫn có chút mất đạo nghĩa.
Theo lý thuyết.
Triệu Phong là nhà trai, từ hôn thì càng danh chính ngôn thuận, nhưng làm như vậy thì vô
cùng tổn hại đến tôn nghiêm của Lạc gia và Bát hoàng tử.
- Triệu Phong, ngươi sẽ phải trả giá đắt vì hành vi của mình ngày hôm nay.
Thanh âm phẫn nộ rít gào của Lạc Tôn, quanh quẩn trong hư không, sức mạnh to lớn của Vương Giả, khiến cho thiên địa xung quanh, đều lâm vào trong một tầng băng hỏa song trọng thiên.
Triệu Phong ở trong phòng, sắc mặt thoáng rung động.
Không ngờ Lạc Tôn lại tu luyện công pháp Băng Hỏa hiếm thấy. Loại công pháp này, phải giải quyết sự tương khắc của thuộc tính Băng Hỏa, rất khó khăn.
Hơn nữa, Lạc Tôn mơ hồ đã xuất hiện Không Gian Lĩnh Vực rồi.
Điều này chứng tỏ, tương lai, hắn tấn chức Vương Giả cấp Lĩnh Vực, cũng không còn bao xa nữa.
- Lạc Tôn.
Trong hư không, vài luồng ý chí Vương Giả khóa không mà đến:
- Nơi này là địa bàn của Vạn Thánh Tông, mong ngươi hãy thu liễm một chút.
Hiển nhiên.
Việc Lạc Tôn tức giận, triển khai sức mạnh to lớn của Vương Giả, phát ra uy thế áp bách, đã khiến cho những Trưởng lão trong Vạn Thánh Tông cảm thấy không vui.
Vạn Thánh Tông nói thế nào đi nữa, ngày xưa cũng từng là Tông phái Tam Tinh, nội tình siêu phàm.
Nếu như không phải bất đắc dĩ, Bát hoàng tử cũng không muốn đắc tội với Vạn Thánh Tông.
Tại Vương triều Đại lục, Vương triều và thế lực Tông môn, luôn duy trì ở một cục diện cân bằng.
- Triệu Phong, chúng ta chờ xem.
Lạc Tôn kiềm nén lửa giận, mang theo Bát hoàng tử dáng vẻ âm trầm, rời khỏi sân phòng của Triệu Phong.
Triệu Phong đứng ở bên đạo đức quy tắc, mà nơi này lại là Vạn Thánh Tông, bọn họ không thể cậy mạnh được.
Trong phòng.
Triệu Phong đắm chìm trong việc tu luyện. Đối với lời uy hiếp của Lạc Tôn, hắn cũng không để trong lòng.
Chớp mắt…
Hơn nửa tháng trôi qua, “Kim Khôn Thánh Lôi Thể” của Triệu Phong, đã đột phá tầng thứ ba.
Kể từ lúc này, Triệu Phong chỉ cần dựa vào khí lực thân thể, cũng có thể đánh chết Chân Chủ Cấp, dưới Đan Nguyên Cảnh, có thể nói là vô địch.
Nếu như phối hợp với Phong Lôi Quyết, vậy thì lại càng như hổ thêm cánh.
Trước đây.
“Ngũ Hành Phong Lôi Quyết” của Triệu Phong, đã đột phá tầng ba, cũng chính là từng bước tiếp cận tầng thứ ba đỉnh phong.
Lúc này.
Trọng tâm của hắn, lại đặt trên Phong Lôi Quyết.
Cấp độ của Phong Lôi Quyết càng cao, tu luyện tiến cấp Thánh Lôi Thể càng nhanh.
Trạng thái lý tưởng nhất, chính là cảnh giới Phong Lôi Quyết của Triệu Phong, luôn vượt qua Thánh Lôi Thể nửa tầng hoặc một tầng.
Theo Triệu Phong tính toán, lúc tu luyện “Ngũ Hành Phong Lôi Quyết” đến tầng thứ tư, mới quay lại tiến cấp “Kim Khôn Thánh Lôi Thể”.
Phong Lôi Quyết bắt đầu từ tầng thứ tư, chính là một “bước ngoặt”.
Theo như ghi chép trong tầng thứ tư, thì đó là khai mở “Ngũ Hành Phong Lôi”.
- Ngũ Hành Phong Lôi Quyết, chú ý đến “Ngũ Hành tương sinh”, Kim sinh Thủy, Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa, Hỏa sinh Thổ, Thổ sinh Kim…
- Sau khi đến tầng thứ mười, Ngũ Hành Phong Lôi mới có thể hình thành một chu kỳ luân chuyển, hoán đổi viên mãn như ý.
Mạch suy nghĩ trong đầu Triệu Phong, rất rõ ràng.
Càng kỳ diệu chính là.
Ngũ Hành Phong Lôi Quyết “tầng thứ tư”, có thể tùy ý lựa chọn một thuộc tính Ngũ Hành để khai mở.
Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.
Trong năm đại thuộc tính cơ bản, có thể chọn một cái để bắt đầu Ngũ Hành Phong Lôi.
Thuộc tính đầu tiên trong Ngũ Hành Phong Lôi, chính là dùng làm căn cơ, rất trọng yếu.
Bởi vậy.
Từ tầng thứ tư đến tầng thứ sáu, đều phải đặt căn cơ cho Ngũ Hành Phong Lôi.
Sau này, cứ mỗi một tầng, đều sẽ sinh ra một cái Ngũ Hành Phong Lôi.
- Tầng thứ tư, chính là mấu chốt. Ngũ Hành Phong Lôi đầu tiên, phải thận trọng lựa chọn và tu luyện.
Ánh mắt Triệu Phong lóe lên.
Lúc này.
Hắn cũng lâm vào suy tư trong giây lát.
Nếu muốn mới đầu, đạt được công kích mạnh mẽ, vậy thì thuộc tính Hỏa và Kim chính là sự lựa chọn không tệ.
Nếu như muốn phòng ngự mạnh, nội tình thâm hậu, hành Thổ Phong Lôi là lựa chọn tốt nhất.
Ngoài ra, thuộc tính Thủy và Mộc cũng có ưu thế nhất định.
Mộc sinh sôi không ngừng, kéo dài tuổi thọ, tăng cường sức sống sinh mệnh, mà trị liệu và phụ trợ, lại đều là nhất lưu.
Nhưng cuối cùng.
Triệu Phong lại lựa chọn “Thủy”.
Thủy bác đại tinh thâm, biến hóa nhiều nhất, có thể cương, có thể nhu, có thể hóa băng, tăng cường công kích. Ngoài ra, phòng ngự trị liệu cũng không tệ.
Đồng thời, Thủy cũng là khởi nguồn của sinh mệnh.
Lấy nó để khai mở Ngũ Hành Phong Lôi, nội tình căn cơ cũng không kém Thổ bao nhiêu.
Còn một điểm quan trọng hơn.
Đó là Triệu Phong dung nhập với Thần Linh Nhãn, sẽ cải tạo thể chất của thân thể này, không lâu sau, lại có thể sử dụng “Băng Hoàng Thương”, bổ sung cho thực lực.
Hơn nữa, Triệu Phong lúc còn sống, lĩnh ngộ đối với áo nghĩa Băng Thủy, cũng đã tiếp cận với Phong Lôi.
Mấy ngày sau…
Ngũ Hành Phong Lôi Quyết của Triệu Phong, đã đạt tới tầng thứ ba viên mãn, chuẩn bị trùng kích vào tầng thứ tư, tích lũy điều kiện để dựng dục thuộc tính đầu tiên của Ngũ Hành Phong Lôi.
Lúc này, tu vi của Triệu Phong, đột phá giống như nước chảy thành sông, đã đạt tới “Chân Chủ Cấp”.