- Vũ Phi cẩn thận, Thiên Biến Huyễn Long bài danh thứ mười trên Thiên Tài Hoàng Bảng, tiếp cận Hiên Viên Văn và Lam Giao Vương.
Lão giả lục bào không khỏi nhắc nhở.
Thì ra, Thiên Biến Huyễn Long này có được huyết mạch Huyễn Biến hiếm thấy, không chỉ bản thân có thể mô phỏng biến ảo thành các loại vật thể, mà còn có thể phát động những công kích Huyễn đạo cường đại.
Có thể nói, trong huyết mạch của Thiên Biến Huyễn Long, đã có sẵn một cái Lĩnh Vực Huyễn đạo đặc thù rồi.
Trong khoảnh khắc giao phong, tâm thần cảm quan của Triệu Vũ Phi, liền bị quấy nhiễu ảnh hưởng.
Trong công kích của đối phương, bao trùm quang ảnh ảo giác trùng trùng, ngay cả hoàn cảnh xung quanh cũng bị vặn vẹo thay đổi.
Hoàn cảnh viêm nhiệt cực nóng của Luyện Chú lâu, dần bị thay thế bởi một cảnh tượng quen thuộc.
- Nơi này là… Triệu tộc?
Tâm thần Triệu Vũ Phi chấn động.
Thiếu niên tóc tím phái đối diện, tựa cười mà không phải cười, khuôn mặt dần mơ hồ, sau đó lại hóa thành một thiếu niên kiên nghị.
Đó chính là Triệu Phong thời thiếu niên, chỉ còn tồn tại trong ký ức.
Biến hóa không chỉ ở hoàn cảnh bên ngoài, mà ngay cả bản thân Triệu Vũ Phi, cũng biến thành một thiếu nữ dáng vẻ yêu kiều duyên dáng.
Trong mơ hồ, ký ức một gã thiếu niên và một vị thiếu nữ, đang luận bàn với nhau, lại hiện ra ngay trước mắt.
Phành…
Triệu Vũ Phi đánh một chưởng về phía “thiếu niên Triệu Phong” đứng đối diện.
Nàng thét lớn một tiếng, thân hình thối lui vài bước, rơi vào hạ phong.
Thực lực của hai người lúc giao phong, chênh lệch cũng không lớn, thế nhưng “thiếu niên Triệu Phong” ở phía đối diện, lại chiếm hết tiên cơ.
Không chỉ trong cảm quan của Triệu Vũ Phi là như vậy.
Mà trong mắt người bên ngoài, Triệu Vũ Phi và Thiên Biến Huyễn Long, cũng trở thành cảnh tượng Triệu Vũ Phi và Triệu Phong thời thiếu niên, hoàn cảnh xung quanh, cũng biến thành sân vườn của Triệu tộc ở thành Vũ Dương.
Hết thảy mọi thứ, đều bị quang ảnh Huyễn đạo vô hình vặn vẹo, đánh lừa giác quan.
- Vũ Phi.
Hai người lão giả lục bào của Đoan Mộc gia, đều không khỏi kinh hô.
Hướng Triệu Vũ Phi bị bức lui, chính là “hỏa lô” xích viêm cực nóng. Một khi ngã vào trong hỏa lô đó, cho dù là Đại Đế, e rằng cũng khó trốn thoát một kiếp.
Phành phành phành…
Triệu Vũ Phi và Thiên Biến Huyễn Long, trong nháy mắt đã giao phong hơn mười chiêu. Quang ảnh ảo giác trùng trùng, cùng với hoàn cảnh vặn vẹo, đã đảo lộn cảm quan.
Chỉ thấy, Triệu Vũ Phi từng bước một lui về phía hỏa lô đằng sau.
- Triệu Phong ca…
Trong mắt Triệu Vũ Phi có vài phần mông lung, vẻ mặt phức tạp, dường như đang hồi tưởng lại ký ức ngày xưa.
- Chết đi!
Thiên Biến Huyễn Long cười lạnh một tiếng, trong nắm quyền xuất hiện một trận quang lãng màu u lục, đánh thẳng về phía tiếu dung như ngọc sứ của Triệu Vũ Phi.
- Đáng tiếc, ngươi lại không phải…
Trong tầm mắt, mỹ nhân váy tím phong hoa tuyệt đại, ánh mắt đột nhiên trở lại dáng vẻ lạnh lùng trong veo, hàn mang chợt hiện.
Một luồng sát khí lãnh ý mãnh liệt, chợt ngưng hiện trên người Triệu Vũ Phi.
Ô...ô...ô...n...g!
Chỉ trong thoáng chốc, toàn thân da thịt của Triệu Vũ Phi, đột nhiên trong suốt rực rỡ như thủy tinh, nở rộ một tầng hào quang màu tím huy hoàng, một luồng uy lực huyết mạch chấn động, khiến phần lớn lực lượng bên trong Luyện Chú lâu, sinh ra một trận rung động hỗn loạn.
Giờ khắc này, bất luận là Vương Giả hay là Đại Đế Hư Thần Cảnh, đều cảm thấy lực lượng công pháp của bản thân, đột nhiên chấn động một cách khó hiểu, thậm chí hao hụt mất một phần.
- Sao lại thế này…
Hiên Viên Văn ở một nơi khác, cảm thấy chân nguyên trong cơ thể và sức mạnh to lớn của Đại Đế trên người, đều nổi lên một tia rung động.
Ầm…
Nam tử dị tộc màu u lục, bị ngọc thủ của Triệu Vũ Phi chấn bay ra ngoài mấy chục trượng, khóe miệng tràn ra vết máu.
Cùng lúc đó.
Ảo giác quang ảnh bị vặn vẹo trong tầm mắt của Triệu Vũ Phi, đã biến mất vô tung.
- Không hổ là “Linh tộc”, huyết mạch không phải giả.
Nam tử dị tộc kia nheo đôi mắt đậu xanh lại, chùi đi vết máu bên khóe miệng, mượn lực lăng không nhảy lên, hội hợp với Ngụy Kính ở nơi khác.
Trong khoảnh khắc vừa rồi.
Triệu Vũ Phi đã kích phát lực lượng thiên phú của huyết mạch Linh tộc, mạnh như Thiên Biến Huyễn Long, bài danh thứ mười trên Thiên Tài Hoàng Bảng, cũng bị chấn lui trọng thương.
Đương nhiên.
Bản thân Thiên Biến Huyễn Long sở trường là Huyễn đạo, năng lực đối kháng chính diện, so với Lam Giao Vương bài danh thứ chín, vẫn có chênh lệch nhất định.
- Lui lại!
Thiên Biến Huyễn Long và Lam Giao Vương Ngụy Kính, sau khi hội hợp, thân ảnh liền nhanh chóng tiêu thất khỏi hư không.
- Chặn đại môn lại, đó là thiên phú ẩn độn của Thiên Biến Huyễn Long.
Sắc mặt Gia Cát sư huynh khẽ biến.
Trong hai tròng mắt của hắn, bắn ra hai đạo ánh sáng trắng sắc bén, miễn cưỡng nắm bắt được một tia quỹ tích.
Trừ phi là loại huyết mạch đồng tử cường đại như “Tử Tinh Đồng” của Cơ gia, mới có thể khắc chế được loại thủ đoạn ẩn độn của Thiên Biến Huyễn Long.
Nhưng tiếc rằng, người của Cơ gia, lại không tiến vào Luyện Chú lâu, trên sân cũng không có người nào có huyết mạch đồng tử đủ phân lượng như vậy.
Trên thực tế.
Bản thân Thiên Biến Huyễn Long, cũng không có năng lực Không Gian, nhưng hắn lại có thể mô phỏng được các loại cảnh tượng, bao gồm cả một ít khí tức chấn động.
Cho nên, hắn và Lam Giao Vương phối hợp, liền mô phỏng giống hệt như “Tử Phát Song Tà” vậy.
- Dám giả mạo Triệu Phong ca, ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi.
Trên mặt Triệu Vũ Phi, mơ hồ hiện lên vẻ tức giận.
Nàng đem năng lực cảm ứng của huyết mạch Linh tộc, phát huy đến mức tận cùng, liền nắm bắt được một tia quỹ tích khí tức mờ nhạt, liền nhanh chóng đuổi theo.
Thế nhưng.
Trên sân tham dự truy kích, cũng chỉ có Triệu Vũ Phi và Gia Cát sư huynh.
Những Vương Giả khác, phần lớn khó có thể nắm bắt được quỹ tích ẩn độn của Thiên Biến Huyễn Long.
Mà Hiên Viên Văn và Tiểu Kiếm Thánh, tuy rằng cũng có năng lực này, nhưng hiện giờ, việc tranh đoạt “kiếm đồng xanh cũ nát”, cũng đã tiến vào thời điểm mấu chốt.
Kiếm mang quanh người Tiểu Kiếm Thánh tóc trắng, rực rỡ chói mắt, giống như Bạch Hồng Liệt Nhật.
Trong mắt của hắn, có một luồng ý chí Kiếm Đạo bỏ qua sinh tử, mỗi lần bước ra một bước, đều bỏ qua đường lui của bản thân.
Mặc dù đối mặt với khí tức uy hiếp của Cổ Thần Khí, nhưng lão giả tóc trắng, cũng không hề có nửa điểm thoái nhượng.
Ô...ô...ô...n...g!
Giữa không trung, “kiếm đồng xanh cũ nát”, đột nhiên chém ra một đạo kiếm mang kinh triệt thiên địa, mang theo Kiếm Ý lạnh lẽo, chính diện chém trúng Tiểu Kiếm Thánh tóc trắng.
Ọc…
Lão giả tóc trắng phun ra một búng máu, toàn thân đắm chìm trong kiếm ảnh chồng điệp, cảm quan thác loạn điên đảo.
- Tiểu Kiếm Thánh tiền bối…
Thiếu nữ hắc bào lãnh khốc của Thiên Kiếm Các, không khỏi kinh hô một tiếng.
- Trời muốn ta vong, tử cũng không đáng ngại.
Lão giả tóc trắng ngửa mặt lên trời thét dài, kiếng mang Bạch Hồng trên người, dưới một kích của kiếm đồng xanh cũ nát, đã hoàn toàn bị chém phá.
Một kiếm vừa rồi, gần như đã chém diệt toàn bộ nguyên khí và sinh cơ của hắn.
Sinh mệnh chân nguyên của lão giả tóc trắng, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy tốc độ héo rũ, làn da càng trở nên nhăn nheo hơn.
- Lấy thân hóa kiếm!
Toàn thân lão giả tóc trắng, bỗng nhiên bốc cháy, hóa thành một đạo kiếm mang liệt nhật vĩ đại rực rỡ, chém thẳng về phía Cổ Thần Khí “kiếm đồng xanh cũ nát”.
Khoảnh khắc đó.
Toàn bộ Luyện Chú lâu, ngoại trừ kiếm mang rực rỡ lộng lẫy này ra, thậm chí ngay cả diễm quang trong hỏa lô, cũng ảm đạm đi vài phần.
Mạnh như Hiên Viên Văn, trên mặt cũng lộ ra một tia phức tạp và kính ý.
- Lực lượng Kiếm Đạo thật khủng khiếp, e rằng có thể trực tiếp miểu sát Đại Đế, thậm chí uy hiếp cả Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh…
Lam Giao Vương và Thiên Biến Huyễn Long trong lúc ẩn độn chạy trốn, cũng cảm thấy thể xác và tinh thần run lên, luồng khí tức Kiếm Đạo này, khiến hai người kinh hãi vô cùng.
Lúc này, tòa bộ Luyện Chú lâu, chỉ còn lại kiếm mang rực rỡ áp chế hết thảy.
Trong kiếm mang đó, mang theo áo nghĩa Kiếm Đạo cả đời của lão
giả tóc trắng, thậm chí không tiếc trả giá bằng cả sinh mệnh của mình.
Ô...ô...ô...n...g!
“Kiếm đồng xanh cũ nát” giữa không trung, đột nhiên nở rộ một tầng kiếm quang, thời không thác loạn, xuất hiện một thế giới hư ảnh chồng điệp.
Phốc…
Kiếm mang rực rỡ của lão giả tóc trắng, đâm vào cơn lốc kiếm mang của kiếm đồng xanh cũ nát, thế giới hư ảnh chồng điệp xung quanh, lập tức vặn vẹo thác loạn một phen.
Thời gian, gần như đọng lại trong khoảnh khắc đó.
Kiếm mang khắp toàn thân lão giả tóc trắng, rực rỡ huy hoàng chói mắt, đan xen cùng một chỗ với cơn lốc kiếm mang của Cổ Thần Khí, hai bên duy trì ở trạng thái cân bằng tương đối.
Thoạt nhìn.
Giống như hai thanh Thần Kiếm lộng lẫy, ở giữa không trung dính liền vào nhau. Một thanh kiếm trong đó, chính là do lão giả tóc trắng biến thành.
Phù…
Trong Luyện Chú lâu, phần lớn Vương Giả đều mang theo vẻ mặt hồi hộp, nhìn một màn bảo trì sự cân bằng kỳ diệu này.
Chỉ cần hơi sai lầm một chút, lão giả tóc trắng sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Cùng lúc đó.
Triệu Vũ Phi và Gia Cát sư huynh, vẫn truy đuổi theo quỹ tích ẩn độn, đã đuổi tới trước đại môn của Luyện Chú lâu.
- Chặn cửa lại.
Trước đại môn, đã có năm, sáu vị Vương Giả Hư Thần Cảnh, bao gồm cả hai đại Vương Giả của Đoan Mộc gia, cùng với Đặng Siêu sư đệ vừa mới tấn chức của Thiên Huyền Cung.
Ô...ô...ô...n...g!
Sáu luồng sức mạnh to lớn của Vương Giả, gắn kết trên một Không Gian Lĩnh Vực, hình thành một tầng bình chướng ngũ sắc sặc sỡ.
Lực cản do sáu đại Vương Giả liên thủ tạo thành, e rằng ngay cả Đại Đế, cũng có thể chặn lại giây lát.
Grào... Phành…
Một tầng lam phiến “Băng Giao Long”, mang theo một trận lam vũ băng phong khủng bố, rít gào dữ dội, lợi trảo Băng Giao Long vĩ đại, hung hăng nện lên tầng bình chướng ngũ sắc kia một cái.
Ầm…
Bình chướng ngũ sắc do sáu đại Vương Giả liên thủ tạo thành, đột nhiên ảm đạm, nhiều nhất chỉ chịu được một hai đòn nữa, sẽ bị chém phá.
Nhưng như vậy, lại giành được một cơ hội cho những cường giả khác.
- Đừng để cho hai tên dị tộc này chạy thoát.
Bên ngoài Luyện Chú lâu, một vài Nửa bước Vương Giả đang tĩnh dưỡng, cũng ào ào gia nhập vào trận doanh của sáu đại Vương Giả trước đại môn.
- Huyền Cơ Mật Trận.
Cổ phiến trong tay Gia Cát sư huynh mở ra, bay vụt đến giữa không trung, buông xuống một chuỗi điện lên màu bạc dày đặc, nhanh chóng quấn lấy hai người Lam Giao Vương.
Ầm…
Chỉ trong khoảnh khắc, một đạo quang hà màu tím rực rỡ như sao băng, mang theo thiên uy và nguyên khí to lớn, từ phía sau đánh tới.
Lam Giao Vương và Thiên Biến Huyễn Long, dưới sự va chạm của luồng uy thế to lớn này, chân nguyên huyết mạch trong cơ thể, đều run lên.
Trong quang hà màu tím, chợt truyền đến tiếng quát trong trẻo, mơ hồ có thể nhìn thấy một nữ tử váy tím như tiên tử.
- Lưu lại!
Ngọc thủ của nữ tử váy tím nhẹ nhàng ấn xuống một cái, không gian màu tím như thực chất, mang theo một luồng lực lượng to lớn khôn cùng, bao phủ trên đỉnh đầu của hai người Lam Giao Vương.
Tiểu Thế Giới.
Hai người Lam Giao Vương đồng loạt biến sắc.
Lúc này, hai đại cường giả dị tộc, đều lâm vào tình cảnh đông đảo cường giả vây công và trước sau giáp kích.
Nhất là Triệu Vũ Phi và Gia Cát sư huynh, ít nhất cũng là chiến lực trước hai mươi, thậm chí là gần mười trên Thiên Tài Hoàng Bảng.
Một khi bị kéo dài quá lâu, hai người Lam Giao Vương sẽ lâm vào trận quần ẩu với đông đảo Vương Giả và Nửa bước Vương Giả.
Mắt thấy hai người Lam Giao Vương sắp rơi vào “vũng bùn”, ứng phó với hàng loạt công kích, nguy cơ tràn ngập.
Một thanh âm coi rẻ thương sinh, chợt vang lên bên tai hai người.
- Hai tên ngu xuẩn, còn không dùng lực lượng của Thứ Thần Khí.
Lời nói vừa dứt.
Vụt...
Một tầng không gian sương trắng chồng điệp, hoàn toàn bao phủ lấy hai người Lam Giao Vương.
Thế giới chồng điệp huyền bí này, thậm chí còn đẩy lui Tiểu Thế Giới của Triệu Vũ Phi.
- Ồ!
Gần đại môn, phần đông Vương Giả và Nửa bước Vương Giả, đều bị không gian sương trắng chồng điệp này bao trùm, nhất thời cảm thấy đầu óc choáng váng.
- Cẩn thận, đây là Thứ Thần Khí “Mê Không Giới”, là một loại đạo cụ phụ trợ, lực lượng của nó ẩn chứa một cái Tiểu Thế Giới, còn có cả năng lực Không Gian kỳ lạ…
Gia Cát sư huynh hô nhỏ một tiếng.
Vụt...
Tầng không gian sương trắng chồng điệp này, đột nhiên thu nhỏ lại, hóa thành một dòng khí sương trắng xoay tròn thành một đoàn.
Mọi người đều ngẩn ra, trơ mắt nhìn dòng khí sương trắng xoay tròn này, càng lúc càng thu nhỏ, cuối cùng “bốc hơi” hoàn toàn.
- Đây là năng lực của Thứ Thần Khí?
Đám Vương Giả và Nửa bước Vương Giả ở đây, chợt như vừa tỉnh mộng.
- Đuổi!
Thần niệm của Gia Cát sư huynh, chợt cảm thấy dòng khí sương trắng kia, vừa mới xuất hiện trong rừng cây phía xa.
- Ha ha, có Thứ Thần Khí “Mê Không Giới” này, chúng ta cũng không phải sợ quần chiến nữa, cho dù là một hai vị Đại Đế, cũng không làm gì được chúng ta.
Thân ảnh của hai người Lam Giao Vương, chậm rãi lộ ra trong dòng khí sương trắng.
Đối mặt với đám người Gia Cát sư huynh đang từ phía sau đuổi theo, hai người Lam Giao Vương đều lộ vẻ mặt khinh thường.
Thậm chí, hai người còn đang nghĩ xem, có nên giết vào một lần nữa.
Nhưng đúng lúc này.
Trên đại thụ đối diện với hai người, chợt truyền đến một thanh âm nhàn nhạt:
- Nhị vị quả nhiên có thể đột phá được vòng vây, không uổng công Triệu mỗ chờ ở đây đã lâu.
- Kẻ nào?
Hai người Lam Giao Vương đều chấn động, nhìn về phía trên đại thụ ở trước mặt, chỉ thấy ở đó có một thiếu niên tóc tím đang khoanh chân ngồi, hai mắt khép hờ.