Trước đại môn Luyện Chú lâu lục giác.
- Lam Giao Vương và Thiên Biến Huyễn Long, chiếm được Thứ Thần Khí “Mê Không Giới”, đừng cho bọn chúng chạy thoát.
- Hai tên dị tộc này, không ngờ ở ngay dưới mí mắt của mọi người, đánh cắp một kiện Thứ Thần Khí…
Ở đây có sáu đại Vương Giả, cùng với hai ba mươi vị Nửa bước Vương Giả, tất cả đều vô cùng kinh hãi, vẻ mặt khó coi, tức giận không cam lòng.
Dù sao, trong Luyện Chú lâu, cũng đều là tinh anh và thiên tài của nhân loại, thế mà lại để cho hai tên dị tộc này đắc thủ.
Thất bại nhất chính là, nhiều người như vậy vây đuổi chặn đường, vẫn để cho hai tên Lam Giao Vương đào tẩu.
- Đuổi!
Một vài Vương Giả và Nửa bước Vương Giả, đều không cam lòng truy kích.
Hai người dẫn đầu, vẫn là Triệu Vũ Phi và Gia Cát sư huynh.
Nhưng trong đám người, Vương Giả “Đặng Siêu” vừa mới tấn chức không lâu, lại không truy kích.
- Vâng, chủ nhân.
Đặng Siêu xoay người trở lại bên trong Luyện Chú lâu, tiếp tục chú ý thế cục bên này.
Những Vương Giả và Nửa bước Vương Giả còn lại, phần lớn đều ra ngoài truy kích.
Trong đó, mấy vị Vương Giả của Đoan Mộc gia, Tào gia, Viên Công Phủ, cũng đều phái hết ra ngoài.
Ngoài ra, trong đám người, còn có một Vương Giả vừa đến không lâu, đó là một đại hán mày rậm.
Đại hán mày rậm này, chính là thiên tài Vương Giả của Tông phái Tam Tinh “Địa Linh Điện” mà Triệu Phong đã gặp trong tòa thành dưới đất lần trước – Cô Triều Chí.
Cô Triều Chí, sau khi tiến vào Tà Dương Phủ, chỉ dẫn theo bốn tên Nửa bước Vương Giả.
Mới đầu, lúc hai người tiếp cận Tà Dương Phủ, cũng bị Diệt Thế Hắc Giao Long áp chế.
- Không ngờ trong Tà Dương Phủ lại xuất hiện trọng bảo chấn thế bao trùm thiên địa như Thứ Thần Khí.
Cô Triều Chí cảm thấy tâm huyết phấn chấn.
Đối với người bình thường mà nói, có thể nhìn thấy “Thứ Thần Khí”, cũng đã là nguyện vọng khó thực hiện rồi.
- Đi xem.
Cô Triều Chí mặc dù không ôm quá nhiều hi vọng, nhưng vẫn có một chút hi vọng mong manh.
Dù sao đi nữa, những cấp bậc cấm kỵ như Thứ Thần Khí, Cổ Thần Khí, cũng chỉ có thể thuộc về kẻ có duyên.
Vụt vụt vụt...
Lấy đám người Gia Cát sư huynh, Triệu Vũ Phi cầm đầu, phần đông Vương Giả và Nửa bước Vương Giả, số lượng đến mấy chục người, bắt đầu nhanh chóng đuổi về phía rừng cây xa xa.
- Ồ?
Gia Cát sư huynh từ xa đã phát hiện, sau khi hai người Lam Giao Vương xuất hiện trong rừng cây, lại đột nhiên dừng lại.
Trong rừng cây.
- Hai vị quả nhiên có thể đột phá được vòng vây, không uổng công Triệu mỗ chờ ở nơi này đã lâu.
Lam Giao Vương và Thiên Biến Huyễn Long đều giật mình, nhìn lên phía thiếu niên tóc tím đang ngồi xếp bằng trên cây.
Thế nhưng.
Chờ đến khi hai người thấy rõ, mới phát hiện người tới chỉ là một thiếu niên Đại Đan Nguyên Cảnh, không khỏi bật cười ha ha một tiếng, vẻ mặt khinh thường.
Dù cho, thiếu niên đó là một trong Tử Phát Song Tà.
Hai người Lam Giao Vương, sau khi đạt được Thứ Thần Khí “Mê Không Giới”, lòng tin cũng tăng nhiều.
Vừa rồi, nhiều cường thủ kình định như vậy vây chặn, cũng không ngăn được hai người phá vây mà đi, há lại có thể e ngại một thiếu niên?
Lam Giao Vương thậm chí còn đang suy nghĩ, có nên dựa vào ưu thế Mê Không Giới, mà đùa giỡn với đám thiên tài nhân loại một phen hay không.
Nói không chừng, còn có thể giết sạch, đoạt được thêm một kiện Thứ Thần Khí, thậm chí là Cổ Thần Khí nữa.
- Ha ha ha, tiểu tử tóc tím, lần trước để ngươi chiếm được tiện nghi. Lần này ngươi tự động dâng đến tận cửa, thực sự là chán sống.
Lam Giao Vương thét dài một tiếng, hàn uy huyết mạch cường đại, khiến cho rừng cây gần đó, đột nhiên bao trùm một tầng băng sương.
Mặc dù phái sau vẫn còn thân ảnh truy kích, nhưng Lam Giao Vương lại không hề sợ hãi chút nào.
Hắn nhàn nhạt nhìn cái bảo vệ tay Thứ Thần Khí trên tay mình, trong lòng cũng ổn định lại.
Có được Thứ Thần Khí này, không những đạt được một Tiểu Thế Giới cường đại, mà còn có cả năng lực Không Gian.
- Phong ca…
Triệu Vũ Phi từ phía sau đuổi đến, nhìn về phía rừng cây, vẻ mặt lập tức đại biến.
Sự đáng sợ của Lam Giao Vương và Thiên Biến Huyễn Long, nàng đã từng lĩnh giáo qua, hai người này liên thủ, tuyệt đối có thể chống lại cả Đại Đế. Sau khi đạt được Thứ Thần Khí, hai người lại càng như hổ thêm cánh.
- Là Triệu Phong!
Trong những người tham dự truy kích, Cô Triều Chí của Địa Linh Điện cũng mở trừng trừng hai mắt.
- Là Triệu Phong trong Tử Phát Song Tà.
Đám Vương Giả của các thế lực Đoan Mộc gia, Tào gia, Viên Công Phủ,… Cũng đều nhận ra thân phận của Triệu Phong.
Thiếu niên kia, ngay cả Hư Thần Cảnh cũng chưa đến, lại đối mặt với hai tồn tại mạnh mẽ như Lam Giao Vương và Thiên Biến Huyễn Long, tất cả mọi người không khỏi vuốt mồ hôi lạnh thay hắn một phen.
- Hai vị, đến đây là kết thúc rồi.
Lúc này, thiếu niên tóc tím trên cây, đột nhiên chậm rãi mở mắt.
Trong khoảnh khắc đó…
Hai người Lam Giao Vương, cùng với một vài người ở đằng sau, lập tức cảm thấy thể xác và tinh thần đột nhiên rung động một cách khó hiểu.
Có lẽ chính là vì lời nói trấn định tự nhiên của thiếu niên kia.
Hoặc có lẽ là, mọi người đột nhiên ý thức được, thiếu niên “vừa mới” mở mắt kia, chính là dáng vẻ như chờ đợi đã lâu.
Hoặc có thể nói, đối mặt với tổ hợp hai người cường đại vô địch như Lam Giao Vương, thiếu niên kia vẫn lạnh nhạt, nhẹ nhàng hời hợt.
Mà tên Tử Phát Song Tà “Nam Cung Thánh” còn lại, lại đứng ở đằng sau, dáng vẻ dường như không định ra tay.
- Triệu Phong, với lực lượng của một mình ngươi, thật sự có thể đối kháng với hai kẻ này?
Nam Cung Thánh không khỏi truyền âm.
Dù sao đi nữa, vừa rồi hắn cũng nhìn thấy hai người Lam Giao Vương đã đột phá vòng vây thành công trong phần đông Vương Giả.
Lời còn chưa dứt, dị biến đột nhiên phát sinh.
- Thần… Mâu… Ngưng… Thị!
Thiếu niên đang khoanh chân ngồi, đột nhiên trong huyết mạch đồng tử, chợt xuất hiện một luồng Đồng lực linh hồn kinh người.
Trong khoảnh khắc đó…
Trong mắt trái hình thành một cái lốc xoáy màu tím sâu không thấy đáy, lộ ra một tầng sương mù lượn lờ, vực sâu tử huyễn kéo dài vô tận.
Trong mơ hồ, một luồng lực lượng cấm kỵ nhằm vào linh hồn, bao trùm khắp toàn bộ những nơi mà ánh mắt của thiếu niên có thể nhìn thấy.
- Hai tên ngu xuẩn, nhanh chạy đi!
Thanh âm dồn dập của Diệt Thế Hắc Giao Long, chợt truyền đến bên tai hai người Lam Giao Vương.
Nhưng mà, lời nhắc nhở này lại tương đối chậm trễ.
- Làm sao có thể…
Lam Giao Vương và Thiên Biến Huyễn Long, cảm thấy linh hồn đột nhiên lạnh lẽo, phảng phất như bị giam cầm, thoát ly khỏi sự khống chế của bản thân.
Trong lòng hai người hoảng hốt run rẩy, trên mặt lộ vẻ sợ hãi, linh hồn cố gắng giãy giụa.
Trong tầm mắt.
Lốc xoáy màu tím trong mắt trái của thiếu niên kia, kéo dài vô tận, một luồng lực lượng cấm kỵ giam cầm, lôi kéo linh hồn, bao phủ trên thân hai người.
Luồng lực lượng cấm kỵ này, giống như lực lượng của chúa tể, không thể trái nghịch, vô pháp ngăn cản.
- Cái gì?
Hai người Lam Giao Vương mồ hôi ướt đẫm, trong mắt lộ vẻ sợ hãi tuyệt vọng.
Dường như, bất luận bọn họ chống cự thế nào đi nữa, cũng không thể ngăn được vận mệnh linh hồn của bản thân bị giam cầm và lôi kéo.
- Trời đất.
Ở phía sau, đám cường giả tinh anh đang đuổi tới, đột nhiên cảm thấy trong lòng đại chấn.
Nhất là lúc chạm phải mắt trái của Triệu Phong, thể xác và tinh thần đều lạnh lẽo,
linh hồn rung lên liên tục, như muốn nhảy ra khỏi thân thể.
- Đồng thuật cấm kỵ thật đáng sợ, đúng như lời mà Cơ Lan từng nói…
Tào Vân của Tào gia, có cảm giác hít thở không thông, linh hồn như bị đè nén.
Chỉ thấy, hai đại thiên tài bài danh trước mười trên Thiên Tài Hoàng Bảng, đối diện với “Đồng thuật cấm kỵ” của Triệu Phong, đều kinh hãi giãy dụa, lộ vẻ tuyệt vọng bất lực.
- Tên Triệu Phong này, hắn làm sao có thể…
Cô Triều Chí của Địa Linh Điện, không khỏi kinh hãi thất thanh.
Ngay cả Gia Cát sư huynh vẫn luôn nhàn nhã trấn định, cũng thoáng biến sắc, dáng vẻ kinh nghi bất định.
- Chỉ một cái liếc mắt, đã lực áp hai người Lam Giao Vương, hắn sắp thành công rồi…
Sắc mặt Gia Cát sư huynh trở nên ngưng trọng.
Khí tức “Đồng thuật cấm kỵ” của thiếu niên tóc tím kia, khiến linh hồn của hắn, cũng cảm thấy bất an.
Meo…
Chỉ có Tiểu Tặc Miêu trên người Tiểu Tặc Miêu, là hóa thành một đạo hư tuyến xám bạc, chợt lóe lên.
- Sắp không kiên trì được nữa…
Lam Giao Vương phát ra một trận rít gào, lại hóa thành hình thái thân thể “Băng Giao Long” khổng lồ.
Nhưng khiến hắn tuyệt vọng chính là, huyết mạch “Băng Giao Long” bài danh trước mười trong huyết mạch Hoàng Đạo, lại xuất hiện một trận rung động bất an trước cái nhìn chăm chú của mắt trái đối phương.
Trong mơ hồ.
Nguyên hồn của hình thái Băng Long màu lam, đã bị kéo ra ngoài cơ thể “Lam Giao Vương”.
- Cứu ta, Hắc Giao Long đại nhân…
Lam Giao Vương đã lâm vào vực sâu tuyệt vọng.
Dưới “Thần Mâu Ngưng Thị” của Triệu Phong, hắn gần như không có bao nhiêu sức phản kháng.
Càng kinh người chính là, Triệu Phong đang lấy một chọi hai.
- Tuyệt đối không thể…
Một hư ảnh nguyên hồn màu sắc sặc sỡ, từ trên người “Thiên Biến Huyễn Long”, đã bị kéo ra một nửa.
Một màn này, khiến cho đám tinh anh thiên tài từ phía sau đuổi tới, đều trợn mắt há hốc mồm, toàn thân lạnh toát, sự kinh hãi chạy từ lòng bàn chân đến khắp toàn thân.
Thiếu niên đang khoanh chân ngồi trên cây, vẫn giữ nguyên tư thế.
Chẳng qua, hắn đã mở mắt.
Hắn giống như người phát ngôn của Tử Thần, khóe miệng khẽ nhếch lên một tia tiếu ý nhàn nhạt.
Trong mắt trái của hắn, xuất hiện một cái lốc xoáy kéo dài vô tận, vô cùng thâm thúy, truyền đến một luồng lực hút trí mạng, kéo ra linh hồn của hai người Lam Giao Vương.
- Chống cự tại phương diện Hồn đạo và Huyễn đạo, Thiên Biến Huyễn Long này, dường như mạnh hơn một chút.
Triệu Phong từ trên cao nhìn xuống, thoáng lộ một tia dị sắc.
Luận tu vi, hai người Lam Giao Vương đều là Vương Giả đỉnh phong, chỉ còn kém một bước nữa là có thể dựng dục ra ý chí Đại Đế.
Chẳng qua.
Tạo nghệ và kỹ xảo tại phương diện Hồn đạo của hai người, đều kém Triệu Phong quá xa.
“Thần Mâu Ngưng Thị” của Triệu Phong, chính là mô phỏng chiêu bài tuyệt kỹ của “Tử Vong Đại Đế” thuộc thế hệ cổ xưa – Tử Vong Ngưng Thị.
Lúc trước, Triệu Phong thậm chí còn từng thi triển “Thần Mâu Ngưng Thị” với Tử Vong Đại Đế một lần.
Thần Mâu Ngưng Thị của hắn, có xu thế trò giỏi hơn thầy, đã dung nhập vào Huyễn đạo độc đáo.
Ngay cả Triệu Phong cũng không nhìn thấy biểu tình rung động của Nam Cung Thánh ở đằng sau vào giờ phút này.
- Đây… Đây là phong thái của “Tả Đồng Thiên Quân” ngày xưa…
Nam Cung Thánh cũng không khỏi hít một ngum khí lạnh.
Hắn ở đằng sau Triệu Phong, tận mắt nhìn thấy linh hồn của hai người Lam Giao Vương, đang từng bước thoát ly khỏi thân thể, lộ ra biểu tình sợ hãi tuyệt vọng.
Thế nhưng, ngay lúc Triệu Phong sắp sửa thành công.
- Dừng tay!
Một thanh âm khinh thường chúng sinh, chợt vang vọng trong hư không.
Grào...
Trong cơ thể Lam Giao Vương và Thiên Biến Huyễn Long, chợt truyền đến một tiếng long ngâm của Diệt Thế Hắc Giao Long.
Tròng mắt của hai người, đột nhiên nhảy lên một đoàn tia lửa xích hắc, phát ra một luồng ý chí Diệt Thế, hủy diệt vạn vật.
Ầm…
Tại phương diện linh hồn, đột nhiên nổ mạnh một trận, điện mang tử huyễn cùng với tia lửa xích hắc, đột nhiên va chạm một chỗ.
Trên cành cây.
Thân hình Triệu Phong rung lên một cái, ý chí linh hồn chấn động, khẽ lẩm bẩm:
- Diệt Thế Hắc Giao Long.
Thoáng chốc.
Thần Mâu Ngưng Thị của Triệu Phong đã bị đánh gãy, linh hồn của hai người Lam Giao Vương, cũng quay trở về cơ thể.
- Thứ Thần Khí của ta…
Lam Giao Vương vừa mới chuẩn bị sử dụng Thứ Thần Khí “Mê Không Giới”, lại phát hiện cái “bảo vệ tay” trên cánh tay mình, đã không còn bóng dáng nữa.
Meo meo…
Hư tuyến xám bạc lóe lên, Tiểu Tặc Miêu mang theo một cái bảo vệ tay, xuất hiện trên vai Triệu Phong.
- Tiểu Tặc Miêu, làm tốt lắm.
Triệu Phong mỉm cười, đem bảo vệ tay Thứ Thần Khí của Lam Giao Vương, mang lên tay mình.
Thì ra.
Nhân lúc linh hồn của hai người Lam Giao Vương đang giãy giụa, Tiểu Tặc Miêu đã lấy trộm Thứ Thần Khí Mê Không Giới trên tay Lam Giao Vương.
- Trước chạy trốn rồi nói sau.
Thiên Biến Huyễn Long sau khi sống sót từ trong tai kiếp, trên người chợt lóe một tầng quang huy u lục.
Vụt...
Thân ảnh Lam Giao Vương và Thiên Biến Huyễn Long, biến mất tại chỗ, khí tức hoàn toàn dung hợp với mảnh rừng cây này.
- Quả nhiên, Hắc Giao Long đã chuẩn bị hậu chước trên thân hai người này…
Mắt trái của Triệu Phong, hoàn toàn nhìn thấy rõ hai cái quang ảnh trong suốt dung nhập vào hoàn cảnh rừng cây, đang cấp tốc bỏ chạy.