Đế Nguyên Quân nhắm mắt dưỡng thần rồi đi vào bên trong giới chi.
Lúc này, tôn Thánh Hoàng thần niệm cũng đã tỉnh dậy.
Ánh mắt nhìn về phía Đế Nguyên Quân rồi lên tiếng.
“Ngươi tìm ta có việc gì sao?”.
“Đúng”.
Đế Nguyên Quân gật đầu trả lời.
“Ta vừa nhận được một bộ công pháp song tu, nhưng mà tính huyền diệu ở trong đó và những bí mật của công pháp này ta không biết nên muốn nhờ ngươi diễn hóa một phen”.
“Ồ, có chuyện như vậy sao?”.
Thánh Hoàng thần niệm vẽ mặt có chút bất ngờ nói.
“Thời gian này ta đang cố gắng ngưng luyện để phá Thiên Đạo Khóa nên không để tâm đến những chuyện này”.
“Chuyện Thiên Đạo Khóa thì không cần gấp”.
Đế Nguyên Quân tiến về phía Thánh Hoàng thần niệm nói.
“Trước sau gì ta cũng phá được thôi, ngươi chỉ là một sợi thần niệm của ta nên không thể phát huy được toàn bộ tác dụng được nên muốn phá nó thì chẳng khác gì con kiến muốn lay động sơn nhạc”.
“...”.
Thánh Hoàng thần niểm lắc đầu thở dài một hơi, gương mặt lộ ra vẻ ưu sầu nói.
“Biết là vậy nhưng ta cũng muốn cảm hóa Thiên Đạo lực lượng một phen”.
“Nhưng đáng tiếc, muốn cảm ngộ Thiên Đạo quá khó, ta ngồi ở đây cả vạn năm cũng chưa chắc tìm thấy được chút ánh sáng”.
“Chuyện này để sau đi”.
Đế Nguyên Quân nở một nụ cười nhẹ nói.
“Ngươi trước mắt cứ diễn hóa bộ công pháp song tu này giúp ta trước”.
“Ta có cảm giác bộ công pháp này sẽ giúp ta có nhiều tin tức về cường giả thiên ngoại hơn”.
Đế Nguyên Quân vừa nói vừa động ý niệm rồi truyền bộ công pháp vào mi tâm Thánh Hoàng thần niệm.
Chỉ trong giây lát, Thánh Hoàng thần niệm vẻ mặt liền lộ ra vẻ kinh ngạc, ánh mắt có phần không thể tin được thốt ra.
“Bộ công pháp này?”.
.
Chương mới nhất tại ~ ТRUMtruyen.
VИ ~
Thánh Hoàng thần niệm đứng chững như vậy một hồi lâu thì tỉnh dậy.
Chỉ thấy Thánh Hoàng thần niệm vung tay một cái thì toàn bộ khu vực xung quanh hoàn toàn bị thay đổi.
Đạp không đứng ở trên không trung, ánh mắt Đế Nguyên Quân nhìn ngó xung quanh thì thấy nơi này là một khoảng không vũ trụ cực kỳ rộng lớn với vô vàn tinh cầu lớn bé đang phát sáng.
Và từ phương xa, Đế Nguyên Quân dường như cảm nhận thấy thứ gì đó to lớn vừa bay xẹt qua lưng.
Đế Nguyên Quân tò mò quay đầu nhìn lại thì thấy một màn mà hắn không thể nào tưởng tượng được bằng mắt mình.
Đó là những tôn hung thú to lớn vô cùng bay về cùng một phía.
Đằng xa có một tôn Thanh Điểu rít gào kêu lớn một tiếng khiến không gian pháp tắc phải run rẩy, mỗi lần nó chấn động cánh liền yên diệt được hàng trăm, hàng ngàn quả tinh cầu ở xung quanh.
Kinh khủng vô cùng.
Đế Nguyên Quân chứng kiến một cảnh này mà bất chợt run lên một cái.
Trong đầu hắn lúc này đang tự hỏi ‘Nếu tôn Thanh Điểu này hiện thế ở bên ngoài thì thực lực của nó sẽ kinh khủng đến mức nào?’.
‘Thánh Hoàng cảnh ở trong mắt nó có phải là một con kiến hay không?’.
Chưa dừng lại ở đó, Đế Nguyên Quân còn nhìn thấy một tôn Côn Bằng đang há miệng nuốt vô vàn tinh cầu giống như một cái lỗ đen khổng lồ có thể thôn diệt thế gian này vạn vật.
Cơ thể to lớn của nó còn lớn hơn cả tô Thanh Điểu kia gấp trăm lần.
Tiếp đến, Đế Nguyên Quân ánh mắt nhìn ra xa thì nhìn thấy một tôn Thần Long phát nát hư không bay ra, chỉ một tiếng rống của nó có thể khiến thế gian này yên diệt.
một lần vẫy đuôi có thẻ hủy diệt hàng trăm hàng ngàn tinh hệ.
Chứng kiến những cảnh này, Đế Nguyên Quân gần như lâm vào trong mộng tưởng, những thứ xuất hiện ở đây đều vượt qua những gì mà hắn biết được.
Đây giống như một thế giới chân chính của tu chân giả.
Trôi nổi ở trong hư không một thời gian dài, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn xung quanh nhằm muốn biết bí mật của bộ công pháp này nhưng mọi thứ vẫn giống như trước, vẫn là những khung cảnh huyền ảo đó.
Nhưng có một điều kỳ lạ là hắn không hề nhìn thấy hay cảm nhận được khí tức của một con người nào cả.
Giống như thế giới này chỉ có hung thú thôi vậy?
Đang lúc không biết chuyện gì xảy ra thì đột nhiên.
Toàn bộ tinh khung bị một vụ nổ lớn làm chấn động cả một vùng.
Từ trung tâm vụ nổ, một toàn động thiên sâu hun hút hiện lên rồi tạo thành một siêu hố đen khổng lồ có lực hút cực kỳ kinh khủng, những quả tinh cầu đối với lỗ đen này chẳng khác gì một hạt cát bị nó hút mà không có chút phản kháng nào cả.
Chẳng mấy chốc, toàn bộ dải ngân hà đều bị lỗ đen thôn diệt một cách triệt để.
Ngay cả những tôn hung thú kinh khủng hắn đã thấy hồi nãy cũng không thoát được, toàn bộ bị siêu lỗ đen nuốt hết toàn bộ.
Nhìn thấy một trạng này, lông tóc Đế Nguyên Quân dựng đứng cả lên, ánh mắt vừa kinh hãi nhìn chằm chằm về phía trước.
Hắn mặc dù biết cái này chỉ là ảo cảnh được thôi diễn lại nhưng chuyện này diễn ra đã vượt ngoài sức tưởng tượng của hắn và cảm thấy rùng mình trước sức mạnh của lỗ đen này..
Thế giới bên ngoài quá kinh khủng?!
Đế Nguyên Quân hai hàng lông mày nhíu chặt lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào trong lỗ đen thì bị một đạo tinh quang sáng chói thu hút.
Đế Nguyên Quân vừa cảm thấy kỳ lại và vừa cảm thấy hiếu kỳ nên bay đến đó nhìn xem.
Càng tiến lại gần, Đế Nguyên Quân mới hiểu được một phần sức mạnh và sự đáng sợ của lỗ đen.
Từng quả tinh cầu bị nó hút vào trông nhỏ bé vô cùng, giống như một hạt cát nhỏ rơi xuống sa mạc rộng lớn.
Đế Nguyên Quân không một chút suy nghĩ liền tiến vào bên trong và đi về phía luồng tinh quang đó.
Càng tiến vào sâu, Đế Nguyên Quân mới vỡ lẽ ra.
Những quả tinh cầu bị hút vào đây đều bị phân rã ra rồi hợp lại thành một siêu tinh cầu cực kỳ to lớn.
Nó to lớn tới mức mà Đế Nguyên Quân không thể tưởng tượng được, nếu so với quả tinh cầu bình thường khác thì nó phải lớn hơn ức vạn vạn tỷ lần.
Và chính quả tinh cầu này cũng chính là trung tâm của siêu lỗ đen này.
“...”.
Chứng kiến quả tinh cầu có khí tức sinh mệnh, Đế Nguyên Quân đứng chững ở đó một hồi lâu rồi mới bừng tỉnh.
Khóe miệng Đế Nguyên Quân khẽ run lên rồi thốt.
“Hóa ra là như vậy, tu chân giả của thế giới này đều bị siêu lỗ đen này hút vào, hoặc cũng có thể bỏ chạy trước khi nó đến đây?”.
“Thật sự không thể ngờ được, thế giới bên ngoài lại có vô vàn thứ kinh khủng và khiến ta cảm thấy ngoài ý muốn như vậy”.
Đứng cảm thán một hồi lâu, Đế Nguyên Quân ánh mắt nhìn xuống quả tinh cầu rồi thở nhẹ một hơi nói.
“Không biết quả tinh cầu này có gì đặc biệt?”.
“Và bộ công pháp song tu này có phải từ trong này truyền ra ngoài hay không?”.
“Nếu là như vậy thì chắc hẳn nơi này phải có mối liên hệ gì với bên ngoài?”.
Nói xong, Đế Nguyên Quân trải ra ý niệm của mình xâm nhập vào bên trong quả tinh cầu này.
Thời gian không biết đã trôi qua bao lâu, Đế Nguyên Quân tìm hết một vòng nhưng không phát hiện được gì.
Mãi cho đến khi Thánh Hoàng thần niệm xuất hiện ngay bên cạnh hắn rồi lên tiếng.
“Quả tinh cầu này tuy lớn nhưng hiện tại không phải lúc tạo ra bộ công pháp”.
Lời nói vừa dứt, Thánh Hoàng thần niệm vung tay một cái, toàn bộ không gian nơi này một lần nữa biến hóa.
Trước mắt, Đế Nguyên Quân nhìn thấy thời gian đang dần trôi qua một cách chóng mặt và không biết thời gian quả tinh cầu này đã trải qua bao lâu.
Cho đến khi thời gian dần ổn định lại, Thánh Hoàng thần niệm chỉ tay xuống bên dưới quả tinh cầu rồi nói.
“Ngươi muốn biết thực hư thì xuống phía bên dưới nhìn xem”.
Nhìn theo hướng chỉ tay của Thánh Hoàng thần niệm, Đế Nguyên Quân nhìn thấy có một đôi nam nữ đang nắm tay nhau chạy trốn.
Ở sau lưng họ là một nhóm cường giả tay nắm vũ khí đuổi theo như muốn giết hai người bọn họ.
“Long Thương Thành, Phượng Ngọc Nhiên”.
Tên cầm đầu lớn tiếng quát.
“Đứng lại cho ta”.
Thấy hai người kia không có ý định dừng lại, tên cầm đầu ra lệnh cho tên đệ tử.
“Tiễn đâu”.
Tên cầm đầu nhảy lên cao, ánh mắt nhìn xuống hai người rồi dương cung bắn về phía nữ tử kia.
Một đạo mũi tên mang theo một loại sức mạnh thần bí bắn trúng bả vai Phượng Ngọc Nhiên khiến cô ấy ngã người về phía trước.
Nhân cơ hội này, tên cầm đầu hiệu cho đám đệ tử bao vây cả hai người.
Long Thương Thành hai tay ôm chặt Phượng Ngọc Nhiên vào trong lòng rồi nhìn đám người bằng ánh mắt căm phẫn.
“Long gia, ta từ trước giờ đều một lòng vì gia tộc nhưng các ngươi lại đối xử với ta như vậy?”.
“Công đạo ở đâu?”.
Đáp lại, tên cầm đầu chỉ kiếm về phía hai người nói.
“Ngươi thân là thiên kiêu của Long gia ta thì cũng biết, Long gia với Phượng gia có mối thâm thù đại hận.
Vậy mà ngươi dám bao che, dung túng cho người Phương gia?”.
“Thậm chí muốn kết đạo lữ, thành phu thê?”.
“Ngươi đã không biết tội của bản thân mà dám ra tay với đệ tử Long gia, đưa cô ta rời đi”.
“Ngươi có biết vì ngươi mà đệ tử Long gia tử thương hơn ngàn, ngay cả trưởng lão mà ngươi cũng dám đánh trọng thương”.
“Hahaha”.
Long Thương Thành ánh mắt phẫn nộ nhìn tên cầm đầu rồi cười điên cuồng nói.
“Hay cho hai chữ Long gia?”.
“Các ngươi vì hai chữ gia tộc mà ra tay tàn sát Phượng gia, rút long mạch, rút thiên phú của Phượng gia vì hai chữ