Ngươi chê đan phương của Ngô đại sư rồi muốn đi là đi sao?!
Bị kéo ngược trở lại, Đế Nguyên Quân ánh mắt lộ ra vẻ không vui nhìn lão giả kia.
Hắn không cần biết đệ nhất luyện đan sư là ai và cũng chẳng thèm quan tâm đến người đó là ai.
Đối với hắn thì việc luyện đan có thể không phải là thế mạnh nhưng đối với những loại đan phương yếu kém này thì hắn nhìn qua cũng biết được.
Hắn không trách lão giả này vì tin tưởng vị Ngô đại sư kia mà hắn chỉ giận vì lão giả này quá ngu dốt.
Thân là luyện đan sư mà những điều đơn giản và cơ bản nhất mà không nhìn ra được.
Đáng giận hơn là lão giả vì sự thiếu hiểu biết lại đi đổ lỗi cho hắn.
Nhìn vẻ mặt lạnh tanh của Đế Nguyên Quân thì lão giả này càng làm quá lên nói.
“Ngươi nhìn ta làm gì?”.
Đế Nguyên Quân hơi dùng lực một chút liền gạt phăng tay của lão giả kia ra rồi từ từ nói.
“Người kém hiểu biết lại đi trách ta?”.
“Ngươi nói gì?”.
Lão giả nghe thấy vậy thì hét lớn, gương mặt lộ ra vẻ tức giận quát.
“Noi nói ta kém hiểu biết?”.
Vì tiếng quát lớn của lão giả, những người xung quanh nghe thấy vậy thì đứng tụ lại với nhau để xem trò vui.
Thậm chí còn có người đứng sau lưng chỉ trỏ và buông những lời nói thậm tệ sau lưng hắn.
Nhưng hắn không hề quan tâm những người nói xấu ở sau lưng, hắn xem những người đó chỉ là những người thấp kém và không đáng để hắn để tâm đến.
Nhìn Đế Nguyên Quân không có chút biểu cảm thì lão giả kia càng thêm tức tối.
Lão chỉ thẳng tay vào mặt Đế Nguyên Quân rồi lên giọng quát.
“Ta bước chân trên con đường luyện đan chắc lúc đó ngươi còn chưa sinh ra, ta luyện đan còn nhiều hơn ngươi tu luyện gấp trăm lần mà bây giờ ngươi dám khinh thường ta?”.
“Thật không xem ai ra gì?”.
“Ồ”.
Đáp lại, ánh mắt Đế Nguyên Quân khinh thường nhìn lão nói.
“Ngươi nói ngươi luyện đan còn nhiều hơn ta gấp trăm lần thì độ am hiểu của ngươi về đan dược sẽ nhiều hơn ta”.
“Vậy ngươi nói xem, đan phương này có sai sót gì?”.
Đế Nguyên Quân chỉ tay về phía đan phương xa nhất nói.
Lão già nhìn theo chỉ tay của Đế Nguyên Quân thì sắc mặt lão dần trầm xuống.
“Ngươi...”.
“Thế nào?”.
Đế Nguyên Quân vẻ mặt hời hợt nói.
“Ngươi nói không được?”.
Từ bên trong đi ra, một nam tử có tuổi tác còn rất trẻ, khoảng chừng hai tư hai lăm tuổi.
Nam tử khoác trên mình một bộ y phục màu xám với lệnh bành luyện đan sư nhị phẩm đi ra.
Ánh mắt nam tử nhìn về phía đám đông rồi lên tiếng.
“Các vị, sư phụ ta đang bàn bạc ở trong thư phòng nên mong các vị có thể thấp giọng chút được không?”.
Nhìn nam tử đi ra, lão giả liếc mắt nhìn Đế Nguyên Quân rồi nở một nụ cười hằn nói.
“Mộc Lưu, ngươi đến đúng lúc lắm”.
“Tên tiểu tử này không biết từ đâu tới mà dám xem thường người khác và chê đan phương của Ngô đại sư”.
Mộc Lưu nghe thấy vậy thì gương mặt liền lộ ra vẻ không vui nói.
“Ta thấy vị công tử đây rất lạ, không biết ngươi đến từ đâu?”.
“Ta không phải người ở đây”.
Đế Nguyên Quân đáp.
“Ngươi không phải người ở đây thì sao biết sư phụ ta?”.
Mộc Lưu lạnh giọng nói.
“Sư phụ ta ở trong thành được người người xem trọng, là thất phẩm luyện đan sư.
Ngay cả thành chủ gặp sư phụ cũng phải kiêng nể vài phần”.
“Ta nghĩ công tử nên cho ta một câu trả lời thích đáng nếu không thì đừng trách Mộc Lưu ta?”.
“Thất phẩm luyện đan sư lớn lắm sao?”.
Đế Nguyên Quân lắc đầu trả lời.
“Ngươi chỉ biết sư phụ ngươi là thất phẩm luyện đan sư, vậy bát phẩm, cửu phẩm thì sao? Hoàng cấp, Huyền cấp luyện đan sư thì sao?”.
“...”.
Mộc Lưu vẻ mặt trầm xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm Đế Nguyên Quân mà không nói nên lời.
“Ngươi không trả lời được?”.
Đế Nguyên Quân nở một nụ cười nhẹ nói.
Lúc này, từ trong thư phòng đi ra.
Bóng dáng hai vị lão giả râu tóc bạc phơ trông khắc khổ vô cùng.
Cả hai người bị những tiếng ồn ảo ở bên ngoài làm gián đoạn nên đi ra nhìn xem thử có chuyện gì.
Ngô đại sư liếc mắt nhìn Đế Nguyên Quân nói.
“Để ta trả lời thay hắn”.
“Thất phẩm luyện đan sư ở trong mắt Hoàng cấp, Huyền cấp thì chẳng là gì?”.
“Thất phẩm cũng chỉ là thất phẩm mà thôi”.
Nhìn hai vị lão giả từ trong đi ra, đám người đưa tay lên ngang ngực rồi hạ thấp người cúi chào.
“Gặp qua Ngô đại sư, Lược đại sư”.
“Đa tạ các vị đã không quản thời gian đến đây”.
Ngô đại sư đáp lễ.
“Thật là vinh hạnh”.
Sau đó, ánh mắt Ngô lão nhìn Đế Nguyên Quân rồi lên tiếng.
“Có chuyện gì xảy ra sao?”.
Mộc Lưu đứng ở bên cạnh lên tiếng trả lời.
“Sự phụ, chuyện là như thế này”.
“Không biết vị công tử này từ đâu đến mà dám khinh thường người khác, quan trọng hơn là chê đan phương của người”.
“Chuyện chỉ có thế thôi sao?”.
Ngô đại sư lên tiếng.
“Vâng, chỉ có thế thôi”.
“Ta hiểu rồi”.
Ngô đại sư gật đầu.
“Vị công tử này?”.
“Ta không tự nhận bản thân là một tông sư nhưng cũng không phải ai muốn khinh thường lão là được”.
“Ta không quan tâm ngươi là ai và cũng không quan tâm ngươi đang nghĩ gì?”.
Đế Nguyên Quân nhìn Ngô đại sư rồi lạnh giọng đáp.
“Ta thấy đan phương của ngươi có quá nhiều sai sót thì nó có sai sót”.
“Còn các ngươi có tin hay không thì chẳng liên quan đến ta”.
Nói xong, Đế Nguyên Quân liền quay người định rời đi thì đột nhiên.
Ngô đại sư giật mình, ánh mắt lão tràn đầy nghi hoặc nhìn Đế Nguyên Quân rồi hạ thấp giọng nói.
“Không biết công tử nói rõ hơn được không?”.
Nưng Đế Nguyên Quân không thèm để ý đến yêu câu hỏi của lão mà chỉ trả lời xem như cho qua.
“Ngươi thân là thất phẩm luyện đan sư mà không biết sao?”.
Lời nói vừa dứt, Đế Nguyên Quân lách qua những người ở trước mặt rồi rời đi khiến bầu không khí xung quanh dần trở nên nặng nề.
Mộc Lưu vẻ mặt tức giận lên tiếng.
“Sư phụ, tên này khinh người quá đáng”.
“Đệ tử nghĩ chuyện này phải làm cho ra lẽ nếu không...”.
Mộc Lưu lời nói chưa kịp dứt thì Ngô đại sư đã đưa tay lên ra hiệu.
“Chuyện này dừng ở đây đi”.
“Thật có lỗi với các vị, ta bây giờ cảm thấy không được khỏe nên mọi chuyện tạm dừng ở đây”.
“Lần tới ta sẽ tạ tội với các vị”.
Đám đông người thấy vậy thì ngầm hiểu chuyện nên ai ai cũng gật đầu.
Bọn họ cung kính cúi chào rồi quay người rời đi.
“Ngô đại sư khách khí rồi”.
“Đa tạ các vị”.
Đợi đám người rời đi hết, Ngô đại sư quay qua nói.
“Lược đại sư, thật có lỗi”.
“Chuyện này chắc ta phải bàn luận sau chứ bây giờ ta cảm thấy không khỏe cho lắm”.
Lược đại sư vẻ mặt có chút nghi hoặc nhưng lão cũng chỉ biết gật đầu.
“Vậy để khi khác vậy”.
“Cáo từ”.
Nhìn bóng lưng Lược đại sư rời đi, Ngô đại sư thở dài một rồi bước lùi ra sau một bước, vẻ mặt lão suy nghĩ nói.
“Mộc Lưu, ngươi điều tra vị công tử kia cho ta”.
“Nhớ là càng nhanh càng tốt”.
Mộc Lưu nghe thấy vậy thì vẻ mặt có chút đắn đo hỏi lại.
“Sư phụ, người muốn trừng phạt tên đó sao?”.
“Chỉ cần người nói một câu thì những cường giả ở trong thành chắc chắn sẽ ra tay”.
“Mộc Lưu?”.
Ngô đại sư liếc mắt nhìn qua rồi lạnh giọng nói.
“Tâm của ngươi chỉ biết đánh giết thôi sao?”.
“Ngươi phải biết, con đường luyện đan không dễ, tâm của ngươi mà chỉ có đánh đánh giết giết thì rất khó thành.
Tuổi tác của ngươi còn rất trẻ nên hành động cần phải suy nghĩ cho thật kỹ, nếu không sẽ chỉ gây thêm rắc rối cho bản thân mà thôi”.
Mộc Lưu cúi đầu kính cẩn đáp lại.
“Sư phụ dạy phải, đệ tử sẽ khắc sâu trong lòng”.
“Như vậy là tốt”.
Ngô đại sư nở một nụ cười tươi nói.
“Ta thấy vị công tử này không bình thường, nếu được thì hãy giao hảo thật tốt, ta có cảm giác con đường đột phá của ta có liên quan đến người này”.
“Chuyện không nên chậm trễ, ngươi đi đi”.
“Đệ tử đã hiểu”.
Mộc Lưu gật đầu trả lời.
Sau khi rời khỏi đan các, Đế Nguyên Quân tiếp tục đi vào khu vực trung tâm.
Tại đây, hắn nhìn thấy từng tòa luyện khí các, dược phường và đều đã ghé qua hết nhưng đáng tiếc là không có thứ gì có thể nhập vào nhãn quan của hắn được.
Đi dạo gần một canh giờ, Đế Nguyên Quân dừng chân lại tại một tửu quán.
Tại đây, hắn cảm nhận được một hương thơm rất nồng đậm, chỉ cần hít vào một hơi liền có một cảm giác thoải mái vô cùng.
Đi vào bên trong tửu quán, có một tên đệ tử nhanh chân chạy ra dẫn hắn đi lên trên tầng.
“Quan khách, không biết người muốn dùng gì?”.
Tên đệ tử niềm nở cười nói.
“Ngươi nói qua xem thử?”.
Đế Nguyên Quân hỏi.
“Vâng”.
Tên đệ tử gật đầu trả lời.
“Tửu quán chủ đạo là linh trà và linh tửu”.
“Về linh trà thì có Tuyết Linh trà có tác dụng thanh lọc tạp chất trong cơ thể, Dưỡng Linh trà có tác dụng làm đẹp da và trị thương”.
“Còn linh tửu thì có Huyết Linh tửu được nấu luyện từ tinh huyết của hung thú, nó có tác dụng gia tăng cường độ nhục thân và Tuyền Linh tửu được nấu luyện từ linh tuyền cùng với một số loại linh dược”.
Đế Nguyên Quân đầu ngón tay gõ nhẹ vào bàn rồi liếc mắt nhìn tên đệ tử nói.
“Ta