Đi ra khỏi đấu võ trường, bước chân Đế Nguyên Quân đột nhiên dừng lại.
Ánh mắt hắn nhìn ra xa thì thấy ba bóng người đang vẫy tay gọi hắn.
Đưa tay lên tháo mặt nạ xuống, Đế Nguyên Quân bất chợt nở một nụ cười rồi sau đó đi về phía ba người.
Lâm Tuyết Nhi nhìn Đế Nguyên Quân đi đến thì không giấu được sự vui mừng và nụ cười tươi tắn ở trên gương mặt.
Cô lúc này dường như quên đi hết tất cả muộn phiền ở trong người.
“Để ba người đợi lâu rồi?”.
Đế Nguyên Quân lên tiếng.
“Ngươi đoán được bọn ta sẽ đứng đợi ở ngoài này?”.
Lạc Tuyết Dung vẻ mặt có chút bất ngờ thốt ra.
“...”.
Đáp lại, Đế Nguyên Quân chỉ nở một nụ cười nhẹ xem như câu trả lời.
Lâm Tuyết Nhi ánh mắt tinh ý nhìn hắn, nói.
“Trông có vẻ như lần khảo hạch này không được thuận lợi cho lắm?”.
“Chỉ là một Luyện Đan Hội tầm thường mà thôi?”.
Đế Nguyên Quân lắc đầu nở một nụ cười nhẹ, đáp.
“Ban đầu ta cũng không có ý định nhưng vì có chút chuyện nên mới tham gia thử cho biết, nhưng cuối cùng lại nhìn thấy được bộ mặt thật sự của Dược Vương Cốc”.
Đế Nguyên Quân đưa mắt nhìn qua Lạc Tuyết Dung, hỏi.
“Lạc gia cũng tham gia Luyện Đan Hội đúng không?”.
“Đúng là vậy?”.
Lạc Tuyết Dung gật đầu rồi thở dài một hơi, trả lời.
“Trước ngày cha mẹ ta bế quan thì người của Dược Vương Cốc có tới gặp, tuy ta không biết cha đã nói gì với họ nhưng rất có thể họ muốn Lạc gia gia nhập vào Dược Vương Cốc?”.
“Nhưng cha ta vẫn chưa quyết định mà phải đợi khi khảo hạch kết thúc rồi mới trả lời”.
“Cha ngươi muốn vượt qua khảo hạch Huyền cấp luyện đan sư sao?”.
Đế Nguyên Quân nhíu mày.
“Không chỉ là cha ta muốn trở thành Huyền cấp luyện đan sư mà cả ta cũng muốn vượt qua khảo hạch Hoàng cấp”.
Lạc Tuyết Dung nở một nụ cười nhẹ, đáp.
“Ta bị kẹt lại tại cửu phẩm đã một thời gian rồi và hiện tại ta đang có sự tự tin rất lớn.
Còn cha ta thì hơi khó, nếu như ta mang Huyền Băng Liên về sớm thì cha đã có thẻ tiến giai linh hỏa hỏa.
Như thế thì khả năng vượt qua khảo hạch sẽ cao hơn một chút”.
“Cha ngươi có linh hỏa?”.
Đế Nguyên Quân nghe thấy vậy thì lộ ra vẻ bất ngờ, thốt ra.
“Không chỉ là cha ta mà tất cả đệ tử Lạc gia khi trở thành Hoàng cấp luyện đan sư đều nhận được linh hỏa”.
Lạc Tuyết Dung vẻ mặt tự hào nhìn Đế Nguyên Quân, đáp.
“Và đó cũng là mục đích hiện tại của ta?”.
“Thật khó tin?”.
Đế Nguyên Quân ánh mắt kinh ngạc nhìn Lạc Tuyết Dung, nói.
“Ta vì tìm kiếm linh hỏa mà ta đã gặp không ít khó khăn, còn Lạc gia lại có thể cung cấp linh hỏa cho đệ tử? Nếu như vậy thì ít nhất cũng phải sở hữu một mỏ linh hỏa?”.
“Ngươi nói không sai, trong Lạc gia có một mật đạo dẫn xuống, nếu ngươi muốn thì ta có thể dẫn xuống”.
“Cái đó cũng không cần, linh hỏa của ta có cấp bậc cao nên nếu như gặp các loại linh hỏa bậc thấp thì sẽ bị nó thôn phệ.
Như thế thì không được hay cho lắm”.
Đế Nguyên Quân lắc đầu.
“Chi bằng ngươi lấy cho ta một viên tinh thạch xem thử”.
“Cứ như vậy đi?”.
Lạc Tuyết Dung gật đầu đáp.
Quay về Lạc gia, Đế Nguyên Quân ngay khi đặt chân vào bên trong thì ngay lập tức cảm nhận được một lượng dược lực cực kỳ kinh khủng đang bộc phát thì lộ ra vẻ kinh ngạc nhìn qua.
“Nồng độ dược lực này là có ai đó đang luyện đan sao?”.
“Đúng vậy?”.
Lạc Tuyết Dung đứng chắn phía trước người hắn, đáp.
“Là gia gia đang luyện đan cho cha ta đột phá”.
“Hừm”.
Cảm nhận khí tức từ dược lực phát ra, Đế Nguyên Quân khẽ nhíu mày, ánh mắt hắn nhìn về phía phía trung tâm Lạc gia, nói.
“Đây là đang luyện Huyền cấp Tiến Cấp Đan? Nhưng ta thấy khí tức của nó có gì đó không đúng cho lắm?”.
“Ngươi biết loại đan dược này?”.
Lạc Tuyết Dung ánh mắt kinh ngạc nhìn Đế Nguyên Quân thốt ra.
“Ta không chỉ biết mà đã từng luyện qua?”.
Đế Nguyên Quân nở một nụ cười nhẹ, đáp.
“Đó là một loại đan dược đặc thù rất khó để luyện thành, cho dù là Địa cấp luyện đan sư nếu chưa từng luyện qua thì khó lòng mà luyện thành”.
“Theo ta thấy thì gia gia ngươi sắp không luyện được nữa rồi?”.
“Vậy phải làm sao?”.
Lạc Tuyết Dung vẻ mặt lúng túng và ánh mắt lo lắng nhìn qua Đế Nguyên Quân, hỏi.
“Ngươi có cách gì không?”.
“Cách thì ta có nhưng cũng sẽ rất miễn cưỡng và tệ hơn là phẩm chất của đan dược sẽ không được cao cho lắm”.
Đế Nguyên Quân gật đầu đáp.
“Nhanh dẫn ta đến đó đi trước khi viên đan dược trở thành phế đan?”.
Đứng trước cửa phòng luyện đan, Đế Nguyên Quân quay người căn dặn những người khác rồi đẩy cửa đi vào bên trong.
“Các ngươi đứng đợi ở ngoài này, nếu như không có việc gì thì đừng vào bên trong”.
Nhẹ chân đi vào bên trong, Đế Nguyên Quân nhìn thấy một vị lão giả râu tóc bạc phơ đang ngồi quay lưng lại với hắn.
Nhìn dáng vẻ của lão lúc này không được thoải mái cho lắm, nhìn dáng vẻ mệt mỏi cùng khí tức trên người đang bị dao động mãnh liệt và đang không ngừng giảm xuống.
Quá chú tâm vào quá trình luyện đan, lão giả không hề hay biết Đế Nguyên Quân đang đứng ở sau lưng.
Ánh mắt lão mệt mỏi nhìn vào trong đan lô mà không ngừng cảm thán.
“Tại sao chứ? Ta thân là Huyền cấp luyện đan sư nhưng tại sao lại không thể luyện được Tiến Cấp Đan?”.
“Hơn một ngày luyện liên tục nhưng nó vẫn chưa thể thành đan.
Nếu như không tìm được cách thì viên đan dược này sẽ trở thành phế phẩm? Tương lai của Lạc gia sẽ vì viên đan dược này mà chậm lại”.
“Rốt cuộc là ta đã sai ở đâu?”.
Lạc Chí Dương mệt mỏi thở dài một hơi, lão đã tìm cách để có thể cải thiện được viên đan dược suốt nửa ngày nhưng mọi cố gắng