Lúc này, ở bên phía Lạc gia!
Lạc Thanh Ngạc đang ngồi ở trong chính điện thì bất ngờ truyền đến một tiếng bước chân đang dần tiến lại gần.
Lạc Thanh Ngạc ngẩng đầu nhìn ra ngoài thì thấy một trung niên nhân với gương mặt góc cạnh đi vào.
Trung niên nhân nhìn Lạc Thanh Ngạc vẻ mặt đầy sự ưu sầu và lo lắng thì lên tiếng.
“Lạc huynh, chuyện đó vẫn chưa giải quyết được hay sao?”.
“Mạc huynh vừa mới đến sao?”.
Lạc Thanh Ngạc thở dài một tiếng rồi lên tiếng đáp lời.
“Thời gian này ta bận giải quyết việc trong gia tộc nên không thể đến Mạc gia được, mong Mạc huynh bỏ qua cho?”.
“Hahaha, Lạc huynh nói quá lời rồi?”.
Đáp lại, Mạc Hữu Thắng cười lớn một tiếng, đáp.
“Nhìn ngươi âu lo như vậy ta cũng khiến ta cảm thấy não lòng, nên hôm nay ta đến đây là mang đến một tin tốt.
Ta chắc chắn là ngươi sẽ rất thích?”.
“Có chuyện gì sao?”.
Lạc Thanh Ngạc nghe thấy vậy thì sắc mặt dần trở nên tốt hơn, ánh mắt hắn mong đợi nhìn Mạc Hữu Thắng, hỏi ngược lại.
“Mạc huynh không ngại thì có thể nói thẳng?”.
“Haizzz”.
Mạc Hữu Thắng thở dài một hơi, đáp.
“Ngươi lo nghĩ chuyện gia tộc nên tâm tính bây giờ không được tốt như trước.
Lát nữa sẽ có người đến đây, tá có thể chắc chắn là người đó có thể giúp ngươi?”.
“Ngươi còn nhớ Thanh Lương các chủ và La Thiên, gia chủ La gia ở Hồng Linh thành”.
“...”.
Lạc Thanh Ngạc nghe thấy cái tên “Thanh Lương các chủ” thì đột nhiên nhíu mày, hắn suy nghĩ một lúc thì đột nhiên sực tỉnh.
Ánh mắt hắn vui mừng nhìn qua Mạc Hữu Thắng, thốt ra.
“Thanh Lương? Có phải là các chủ của Thanh Dược Lâu?”.
“Đúng là thế?”.
Đáp lại, Mạc Hữu Thắng đặt mông ngồi xuống, ánh mắt chắc chắn nhìn Lạc Thanh Ngạc, nói.
“Chắc ta không cần nói đến Thanh Dược Lâu nữa? Lúc trước tại khảo hạch luyện đan cửu phẩm, Thanh Lương các chủ dẫn đến một tên đệ tử là luyện đan sư thiên tài.
Hắn chỉ dùng cửu phẩm linh dược mà có thể luyện được đan dược Hoàng cấp.
Chắc chuyện sau đó thì ngươi cũng đã biết?”.
“Thanh Lương đại diện cho Thanh Dược Lâu đơn phương rời khỏi Luyện Đan Hội, tuy không phải thuộc một thế lực cao siêu nhưng lượng linh dược thì cực kỳ dồi dào.
Nếu như Lạc gia cùng Thanh Dược Lâu có thể kết minh thì ta chắc chắn ngươi sẽ thu được những thành quả còn to lớn hơn cả khi gia nhập Luyện Đan Hội”.
“Cái này thì ta biết?”.
Lạc Thanh Ngạc gật đầu, tuy ngoài mắt hắn không thể hiện rõ sự vui mừng nhưng trong lòng hắn lúc này đã không thể giấu diếm được cảm xúc.
Toàn bộ áp lực và khó khăn của Lạc gia thời gian gần đây dường như đã biến mất.
Lạc Thanh Ngạc ổn định lại tâm thần rồi quay qua hỏi tiếp.
“Vậy còn La gia thì sao? Ta nhớ là cả hai gia tộc chưa bao giờ qua lại? Và tại sao một thế lực ở Hồng Linh Thành lại đến đây? Chẳng phải Viên gia ở bên Hồng Linh Thành không phải tốt hơn sao?”.
“...”.
Mạc Hữu Thắng nghe thấy vậy thì suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng trả lời.
“Cái này thì ta không rõ lắm, nhưng ta thấy mối quan hệ giữa Thanh Lương các chủ và La Thiên rất tốt.
Hoặc cũng có thể là họ nhìn thấy được tương lai của Lạc gia nên muốn đánh một canh bạc?”.
“Cũng có thể là như thế?”.
Lạc Thanh Ngạc thở ra một hơi giống như gạt bỏ những suy nghĩ ở trong lòng, nói.
“Nếu ta có thể kết minh được với hai người đó thì đây chính là một cái ân huệ rất lớn?”.
“Ân huệ gì?”.
Mạc Hữu Thắng lắc đầu.
“Giữa ta với ngươi còn tồn tại thứ gọi là ân huệ hay sao?”.
“...”.
Lạc Thanh Ngạc cười nhẹ một tiếng, đáp.
“Ta hiểu”.
“Không biết Mạc huynh có hiểu biết gì với La gia hay không?”.
“Cũng không hẳn là biết hết nhưng ta cũng nắm được một vài thông tin hữu ích”.
Mạc Hữu Thắng gật đầu, đáp.
“Tuy La gia không phải là một thế lực chuyên về luyện đan nhưng mà thực lực của họ ở Hồng Linh thành thuộc ở hàng rất cao.
Nhất là gia chủ La gia La Thiên, hắn là một cường giả Thiên Địa cảnh đỉnh phong, một người rất có thể lực ở bên đó.
Nếu như được La gia hậu thuẫn thì Lạc gia không cần phải lo lắng nữa?”.
“Với lại, ta vừa nhận được một tin tức là nhi tử của La Thiên, hắn là một thiên kiêu đoản mệnh nhưng hình như La Thiên vừa mới được cao nhân chữa trị nên cũng đã hồi phục.
Và ta chắc là hắn sẽ lấy lại được thực lực của mình sớm thôi?”.
“Một người có thể chèn ép được những thiên kiêu của các thế lực khác ở Hồng Linh thành trước đây.
Nếu như chuyện mà ta biết là đúng thì Hồng Linh thành sẽ có một phen chao đảo vì nhi tử của La Thiên”.
“Thật là như vậy sao?”.
Lạc Thanh Ngạc nghe thấy vậy thì kinh ngạc vô cùng, ánh mắt hắn lộ vẻ mong đợi, đáp.
“Ngươi từng thấy ta gạt ngươi lần nào chưa?”.
Mạc Hữu Thắng vui vẻ cười lớn một tiếng, đáp.
“Ta rất muốn Anh Nghiêm kết hôn cùng với Tuyết Dung nhưng mà tâm ý của con trai ta thì chỉ xem Tuyết Dung như là một tiểu muội nên chưa từng có ý định đó.
Ta cảm thấy rất đáng tiếng nhưng mà cũng không thể ép được?”.
“Lạc huynh, ta thấy La Thanh cũng có tuổi tác tương đương Tuyết Dung và cả hai đều rất xứng đôi với nhau.
Nếu như hai gia tộc có thể kết thông gia thì ta chắc chắn Lạc gia sẽ phất lên như diều gặp gió?”.
“...”.
Lạc Thanh Ngạc nghe thấy vậy thì khẽ cau mày, hắn suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu, nói.
“Chuyện này thì ta nên để đám trẻ tự quyết định, ta không muốn nhúng tay vào cuộc sống của Tuyết Dung”.
“Haha… Suy nghĩ thấu đáo?”.
Mạc Hữu Thắng phá lên cười lớn một tiếng, đáp.
“À mà đúng rồi, không biết Lạc huynh tìm ta còn có việc gì sao?”.
“Đúng là thế?”.
Lạc Thanh Ngạc vẻ mặt nghiêm nghị nhìn Mạc Hữu Thắng, hỏi.
“Không biết Anh Nghiêm có đến cùng hay không?”.
“Ngươi có việc tìm Anh Nghiêm sao?”.
Mạc Hữu Thắng có chút ngờ vực, hỏi lại.
“Anh Nghiêm vừa xuất quan liền nghe tin Tuyết Dung an toàn trở về nên đã tức tốc đến đây.
Chắc cả hai đều đang ma luyện ở trên diễn võ trường?”.
Lạc Thanh Ngạc gật đầu, đáp.
“Vậy thì đến đó xem thử, ta cũng muốn nhìn xem Anh Nghiêm phá quan sẽ có thực lực mạnh như thế nào?”.
Ở trên diễn võ trường!
Lạc Tuyết Dung cùng Mạc Anh Nghiêm liên tục