Thời gian dần qua đi nhưng bầu không khí xung quanh vẫn yên tĩnh đến mức lạ thường.
Đám người kia thì bị thương nặng đến mức nằm hôn mê bất động, còn hai đại hung thú thì dương mắt nhìn về phía quả cầu đất lún sâu xuống đất với ánh mắt mong đợi.
Thấy đã lâu nhưng vẫn không có gì khác biệt, Phong Mang Liệt Hổ ngẩng đầu rống lớn một tiếng để chứng tỏ bản thân đã giành chiến thắng.
Còn Mộc Cô Nhai thì khác, ánh mắt nó nhìn về phía Phong Mang Liệt Hổ lộ ra vẻ căm phẫn và sát ý dạt dào.
Ngay khi cả hai đại hung thú chuẩn bị lao vào quyết một trận sống chết thì đột nhiên.
Mặt đất xung quanh địa cầu bỗng rung lên một cách kịch liệt và trên mặt đất hiện lên những vết nứt.
Dần dần, quả địa cầu giống như bị thứ gì đó đẩy lên và đang bị nhấc bổng lên khỏi mặt đất.
Từ dưới hố sâu đi lên, Đế Nguyên Quân hai tay gãy nát kéo lê trên nền đất và khom người dùng lưng để cõng quả địa cầu đi lên.
Trong khoảnh khắc đó, hai tay tuy đã gãy nát và bản thân hắn đã không còn chút sức lực nào để chống trả và bị chôn vùi ở trong nền đất.
Nhưng trong giây phút cửu tử nhất sinh đó, Đế Nguyên Quân bỗng cảm nhận toàn thân đột nhiên tràn đầy sức mạnh và khí tức đang dần hồi phục lại.
Hắn cũng không ngờ được là bản thân bị Phong Mang Liệt Hổ áp đảo đến mức mà khiến hắn đột phá một cái tiểu cảnh trong hoàn cảnh đó.
Bước ra khỏi hố sâu, Đế Nguyên Quân vươn mình hất văng quả địa cầu rơi xuống đất rồi liếc mắt nhìn về phía Phong Mang Liệt Hổ, thốt ra.
“Ngươi làm ta đau đấy?”.
Nhìn dáng vẻ Đế Nguyên Quân hiện tại trông rất tiều tụy và yếu đuối, cùng với đó là hai cánh tay mềm nhũn tím đen đang lắc nhẹ theo từng bước chân của hắn.
Nhưng Phong Mang Địa Hộ lại có cảm giác tình trạng Đế Nguyên Quân hiện tại rất tệ nhưng khí tức trên người hắn lại cường đại hơn trước rất nhiều.
Tuy vẫn không đủ để khiến nó cảm thấy áp lực nhưng tình cảnh của Đế Nguyên Quân hiện tại lại khiến cho nó có một chút cảm giác bất an.
Không suy nghĩ nhiều, Phong Mang Địa Hổ rống lớn một tiếng rồi giẫm mạnh chân xông thẳng về phía Đế Nguyên Quân rồi há rộng miệng cắn tới.
Cho dù sắp bị Phong Mang Địa Hổ một miệng cắn chết nhưng Đế Nguyên Quân cũng không lấy làm lo lắng.
Và khi nó chuẩn bị giết chết Đế Nguyên Quân thì bị Mộc Cô Nhai toàn lực ngăn lại, nó vươn dài những cành cây cứng chắc của bản thân cuốn chặt lấy cơ thể Phong Mang Địa Hổ rồi ném mạnh nó ra xa và đồng thời bắt ra từng mũi mộc lao.
“Trận chiến vẫn chưa kết thúc đâu?”.
Đế Nguyên Quân hai chân điểm nhẹ xuống mặt đất rồi đằng không đứng trên đầu Mộc Cô Nhai rồi đưa mắt nhìn xuống và nói.
Lời nói vừa dứt, Đế Nguyên Quân ý niệm vừa ra liền khiến những thanh kiếm nằm ngổn ngang dưới mặt đất bỗng bay lên cao và bay lượn ở trên đỉnh đầu hắn.
Với sự khống chế liên tục của Mộc Cô Nhai khiến Phong Mang Liệt Hổ phải cuống cuồng trốn tránh và hắn cũng đã nhân cơ hội đó để ra tay.
Chỉ thấy ánh mắt hắn liếc nhìn theo từng bước chạy của Phong Mang Liệt Hổ rồi lớn tiếng quát.
“Sát”.
Ngay lập tức, cả chín thanh kiếm đồng thời xông thẳng về phía Phong Mang Liệt Hổ và liên tục tấn công nó.
Tuy khả năng bộc phát của ngự kiếm không được mạnh bằng việc chính tay hắn tung chiêu nhưng nhờ vào ưu thế tấn công từ ngoài xa đã khiến cho nó chịu không ít thương tổn.
Rống!
Liên tục bị kiếm đánh trúng cơ thể, Phong Mang Liệt Hổ rống lớn một tiếng đầy tức giận rồi quay người xông thẳng về phía Mộc Cô Nhai mà đánh.
Chỉ thấy nó ưỡn người đứng dậy và vung mạnh hai cái chi trước đánh ra hai đạo phong mang sắc bén.
Đáp lại, Mộc Cô Nhai cũng không yếu thế mà liên tiếp bắn ra từng rễ cây hất phăng công kích của Phong Mang Địa Hổ rồi bắn ra hơn hai mươi mũi mộc lao về phía trước.
Không kịp tránh né, Phong Mang Địa Hổ rống lớn lớn một tiếng để thổi bay toàn bộ mộc lao nhưng một cái ở trong đó bị đánh chệch hướng và cắm sâu vào chân sau khiến nó đau đớn kêu lên một tiếng.
Không để cho nó có cơ hội, Đế Nguyên Quân và Mộc Cô Nhai đồng thời phát động công kích đánh tới.
Chỉ thấy từng cái rễ cây lớn trói chặt cơ thể Phong Mang Địa Hổ và ngăn không cho nó tránh né và ở trên cao, từng mũi kiếm nghe theo mệnh lệnh Đế Nguyên Quân từ từ rơi xuống.
Từng thanh kiếm mang theo một lượng lớn chân nguyên cùng với tinh thần lực để cường hóa mũi kiếm đâm xuống.
Liên tiếp, bị chín mũi kiếm cắm sâu vào cơ thể.
Phong Mang Địa Hổ toàn thân bộc phát một lượng lớn huyết khí khiến toàn bộ thanh kiếm và rễ cây xung quanh bị đánh nát.
Ngay khi vừa thoát ra, Phong Mang Địa Hổ gạt bỏ đi những cơn đau từ khắp nơi trên cơ thể xông đến.
Nó giẫm mạnh chân một cái rồi nhảy thẳng lên cao và hướng về phía Đế Nguyên Quân mà đánh.
Nhìn thấu được ý định của nó, Đế Nguyên Quân cắn môi khiến máu tươi chảy xuống đầu Mộc Cô Nhai rồi dùng đầu mũi chân vẽ ra từng ấn ký trông không giống trận pháp và cũng không giống phù văn.
Chỉ thấy hắn gấp rút vẽ ra một vòng ấn ký.
Đứng ở vị trí