Từng đạo lôi quang cuối cùng đánh xuống rồi lôi vân từ từ tán đi, Lâm Tuyết Nhi vẫn đạp không mà đứng và ngẩng đầu nhìn lên cao và để lộ dáng vẻ có chút thất vọng.
Vì đây là lần đầu tiên cô nhập thiên đố và muốn cảm nhận uy năng khủng bố đó nhưng tất cả chỉ khiến cô cảm thấy hụt hẫng mà thôi.
Bản thân cô gần như không cần phải làm gì mà tất cả đều được tinh quang kim sắc hấp thụ và chuyển hóa gần như hết toàn bộ.
Hít vào một hơi thật sâu, Lâm Tuyết Nhi chỉ vừa đột phá Thiên Địa cảnh nhưng khí tức trên người cô lúc này mạnh mẽ hơn trước gấp nhiều lần.
Cô lúc này có cảm tưởng bản thân chỉ cần nhấc tay một cái thì có thể nắm giữ được một thứ lực lượng kinh khủng nào đó vậy.
Chỉ thấy cô tùy ý vung mạnh tay một cái thì toàn bộ thiên địa chi khí ở trong bán kính mười trượng đều bị cô thu lấy toàn bộ và đánh ra một đạo kình khí.
Nhưng uy lực của đạo kình khí này lại kinh khủng vô cùng, bản thân không cần sử dụng đến chân nguyên mà uy lực này đủ để sánh được một kích toàn lực của Ngưng Hải cảnh đỉnh phong vậy.
Cảm thấy quá bất ngờ, Lâm Tuyết Nhi vẻ mặt tràn đầy sự kinh ngạc thốt ra.
“Đây chính là khả năng của Thiên Địa cảnh sao? Như thế này cũng quá đáng sợ rồi?”
Đứng nhìn ở phía bên dưới, Đế Nguyên Quân thấy một cảnh này thì trong lòng không giấu được sự khó tin.
Hắn không ngờ Lâm Tuyết Nhi vừa mới đột phá Thiên Địa cảnh mà đã có thể sử dụng thiên địa chi khí một cách nhuần nhuyễn đến như vậy.
“Đây cũng chính là thiên phú của Lâm Tuyết Nhi khi có truyền thừa của Thánh Hoàng sao? Đúng là không thể tin nổi?”
Từ từ đi xuống, Lâm Tuyết Nhi đứng trước mặt Đế Nguyên Quân rồi nở một nụ cười khoái chí, nói.
“Ta hiện tại có cảm giác thực lực của bản thân đã mạnh hơn ngươi rồi?”
“...”.
Đế Nguyên Quân nghe thấy vậy thì nở một nụ cười khổ rồi lắc đầu, đáp lời.
“Ta không hơn thua gì đến chuyện này nhưng ta phải công nhận một chuyện là ngươi hiện tại đã có sự thay đổi rất lớn.
Không chỉ thực lực của ngươi tăng lên gấp nhiều lần mà trên người ngươi hiện tại còn sở hữu tiên vận, đây mới chính là thứ tốt nhất đối với ngươi hiện tại.
Còn việc so sánh về thực lực thì ta hiện tại không phải đối thủ của ngươi”.
“Ta càng ngày càng cảm thấy hiếu kỳ về truyền thừa của Thánh Hoàng sẽ cao siêu như thế nào?”
Lâm Tuyết Nhi nghe thấy vậy thì không giấu diếm được nụ cười vui mừng, đáp.
“Nếu ngươi muốn biết truyền thừa này bá đạo như thế nào thì ta sẽ nói cho ngươi”.
Đáp lại, Đế Nguyên Quân lắc đầu.
“Không cần, đây chính là cơ duyên của ngươi và ta cũng đã phỏng đoán được một phần nào đó rồi”.
Bất giác, Đế Nguyên Quân thở dài một hơi rồi tiếp tục nói.
“Ngươi bây giờ vừa mới đột phá nên cảnh giới vẫn chưa ổn định nên ta nghĩ ngươi nên bế quan thêm một thời gian để gia tăng thực lực của bản thân”.
Lâm Tuyết Nhi gật đầu rồi sau đó quay người đi vào trong căn phòng ban nãy rồi tiếp tục bế quan.
Đã qua ba tháng kể từ ngày Lâm Tuyết Nhi bế quan, Đế Nguyên Quân thời gian này không hề có chút chểnh mảng nào cả.
Hắn tiến vào trong giới chi và luyện hóa phần ma khí do Mộc Cô Nhai để đột phá ma khí ở trong người.
Nhưng đáng tiếc thay, lượng ma khí này quá ít nên chỉ có thể tăng lên được một tiểu cảnh nhỏ mà thôi.
“Chỉ dựa vào chút ma khí này thì con đường đột phá Thiên Địa cảnh còn gian nan quá.
Nếu như tìm được cơ duyên nào đó liên quan đến ma khí thì tốt biết mấy?”
Cùng lúc này, ở trong căn phòng cuối cùng của cổ điện.
Lâm Tuyết Nhi sau khi luyện hóa viên Địa cấp đan dược thì cảnh giới đã trực tiếp tăng lên Thiên Địa cảnh tầng thứ hai đỉnh phong và khác với những gì mà cô mong đợi từ viên đan dược.
Nếu như bình thường thì viên đan dược này có thể giúp cô đột phá ít nhất là hai cho đến ba tiểu cảnh nhưng từ khi nhận truyền thừa Thánh Hoàng thì bản thân cô đã có không ít thay đổi.
Tuy cảnh giới tăng lên không nhiều nhưng thực lực so với cùng cảnh giới đã mạnh hơn rất nhiều.
Sau khi luyện hóa triệt để viên đan dược, Lâm Tuyết Nhi trực tiếp lấy ra cuốn công pháp do gia gia lúc trước ban tặng thì đột nhiên giật nảy mình một cái.
Trong tay cô, đó chính là một bộ kiếm pháp cực kỳ trân quý có tên là “Vô Tịch Kiếm Điển”.
Đó chính là một trong những bộ công pháp đỉnh cấp mà chỉ có những đệ tử thân truyền của Tử Cực Kiếm Môn mới có thể nhận được.
Ngay khi vừa mở cuốn kiếm pháp đó ra thì đột nhiên, toàn bộ chiêu thức ở trong cuốn công pháp đều dung nhập vào trong mi tâm cô và hiện lên từng con chữ và hình ảnh một người đang luyện kiếm.
Quá kinh hãi vào những thứ vừa hiện lên ở trong đầu, Lâm Tuyết Nhi không thể kiềm chế được bản thân mà bật mình nhảy cẫng cả lên, vẻ mặt cô lúc này thì tràn đầy sự vui mừng và phấn khích vô cùng.
“Không biết thân