“Không thể nào?”.
“Chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra được?”.
“Tên này là ma quỷ, chắc chắn là ma quỷ?”.
Đám người nhìn lưỡi kiếm cắt sâu vào trong da thịt, nhưng chỉ trong nháy mắt.
Từ trên người Đế Nguyên Quân bốc lên một ngọn lửa đen rồi thiêu đốt kiếm chiêu của họ một cách dễ dàng.
Quá kinh hãi với khung cảnh ở trước mắt, đám người hít vào một ngụm khí lạnh rồi thốt ra.
Trái với khí tức lúc trước của hắn, ma khí nhập thể khiến khí tức có phần điên loạn và cực kỳ mạnh mẽ, nhưng với Thiên Ma Phần Diễm Quyết thì nhẹ nhàng và ôn nhu vô cùng.
Nhưng đó cũng chính là điểm đáng sợ nhất, khí tức ôn nhu nhưng lực lượng thì bá đạo vô cùng.
Đại kiếm chiêu mà những người kia đánh ra đã bị hắc hỏa thiêu đốt triệt để chỉ trong giây lát, đó là loại gì lực lượng, ngay cả Thiên Địa cảnh cũng không làm được điều đó.
Hắc hỏa trên người dần dần ổn định lại, Đế Nguyên Quân hai mắt thình lình mở ra, ở trong mắt là con ngươi màu đen lẳng lặng trông thâm sâu, huyền bí vô cùng.
Cảm giác như bị rơi vào trong ánh mắt đó thì mãi mãi không thể đi ra được.
Đám người đang lúc kinh hãi thì Đế Nguyên Quân đưa tay lên rồi chỉ tay vào một tên, ánh mắt âm trầm, gương mặt lạnh lẽo thốt ra.
“Sát”.
Chợt, trên đầu ngón tay hình thành một điểm sáng màu đen có hắc hỏa bao bọc ở bên ngoài.
Trông uy lực vô cùng!
Công kích vừa rồi nhanh đến mức mà đám người không có ai có thể theo kịp, duy chỉ có Thanh Liêm nhìn thấy một vệt ánh đen lướt bay, nhưng đó cũng chính là dư ảnh của nó mà thôi.
Công kích tán đi, đám người nhìn qua thì thấy một nam tử có vẻ mặt trông dữ tợn vô cùng, hai mắt hắn trừng lớn và sợ hãi vô cùng.
Ở trên ngực hắn, một lỗ lớn hiện lên và ở bên trong vẫn còn những đốm lửa nhỏ thiêu đốt.
Nhìn nam tử ngã gục xuống đất, đám người bắt đầu hốt hoảng kêu lên.
“Ngươi rồi cuộc đã làm gì?”.
“Không ngờ, đám giun dế các ngươi có thể ép ta sử dụng đến bộ công pháp này”.
Đế Nguyên Quân bước lên một bước rồi lạnh lẽo trả lời.
“Ta đang đợi đột phá Ngưng Hải cảnh mới tu luyện qua, nhưng các ngươi đã ép ta làm điều đó”.
Thiên Ma Phần Diễm Quyết có uy lực kinh khủng vô cùng, song hậu quả mà nó để lại cực kỳ nặng nề.
Đây là công pháp chỉ dành cho những người có cảnh giới trên Ngưng Hải cảnh mới có thể sử dụng.
Còn Đế Nguyên Quân bây giờ chỉ có cảnh giới Thức Nhân cảnh đỉnh phong nên một khi sử dụng thì sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Không có linh hải để sử dụng thì bắt buộc hắn phải dùng loại lực lượng khác ở trong cơ thể.
Đó chính là tinh huyết ở trong người, nếu hao hụt tinh huyết một lượng lớn và trong một thời gian ngắn thì hắn chắc chắn sẽ chết, chưa kể việc cưỡng ép ma khí nhập vào cơ thể nên hắn lúc này chỉ còn lại nữa cái mạng.
Thiên Ma Phần Diễm Quyết, Thiên Ma Chi Nộ!
Đế Nguyên Quân dẫm nhẹ chân rồi từ từ bay lên, toàn thân có hắc hỏa bao trùm rồi dần dần lan rộng.
Hắn hai chân điểm nhẹ một cái rồi đột ngột lao lên, cơ thể nhẹ nhõm lướt bay, chỉ trong một cái chớp mắt, Đế Nguyên Quân thình lình xuất hiện trước mặt đám người rồi từ từ đưa tay lên.
Từ trong lòng bàn tay hắn đánh ra một đạo hắc hỏa bắn về phía đám người.
Liên tiếp, từng thanh âm kêu gào thảm thiên vang lên.
Những người bị hắc hỏa thiêu đốt từng chút một, cảm giác đau đớn vô cùng.
Đế Nguyên Quân chỉ đánh ra một đạo hắc hỏa đã đủ để tiêu diệt một lúc hơn năm người Ngưng Hải cảnh.
“Tha… tha cho ta”.
“Ta không muốn chết, tha cho ta”.
“...”.
Nghe đám người cầu xin, Đế Nguyên Quân gương mặt không có chút biểu cảm, ánh mắt hững hờ không có chút cảm xúc nào cả.
Nhìn đám người run rẩy ngã xuống, Đế Nguyên Quân bất chợt nở một nụ cười lạnh rồi nói với giọng điệu khàn khàn ma mị.
“Ban đầu hùng hổ muốn giết ta nhưng bây giờ thì quay qua cầu xin?”.
“Các ngươi thấy chuyện này có thể sao?”.
“Giun dế các ngươi có ý nghĩ của giun dế”.
“Còn ta tự có ý nghĩ của ta?”.
“Đã là địch nhân của Đế Nguyên Quân ta thì chỉ có một con đường...”.
Chết!
Giọng nói lạnh lẽo khiến đám người sợ ngây người.
Ngay lúc họ muốn quay người bỏ chạy thì đột nhiên, toàn thân đều vô lực chống cự.
Nhìn những người kia đứng bất động, Đế Nguyên Quân từng bước tiến lại gần rồi nở một nụ cười lặng nói.
“Các ngươi đối mặt với Thần Ma Chi Nộ mà trong lòng nổi lên sự sợ hãi thì cho dù các ngươi có mạnh tới đâu đi nữa cũng không thể thoát được”.
Đế Nguyên Quân lời nói khiến vẻ mặt của đám người nhìn giống như người chết, khí sắc trên người trông xấu đến cực điểm.
Đế Nguyên Quân lướt đi qua từng người nhưng không một lần ra tay.
Thanh Liêm đứng như tượng nhìn Đế Nguyên Quân tiến lại gần thì sợ run lên nhưng hắn vẫn cố gắng nhìn Đế Nguyên Quân tiến lại gần thì lên tiếng.
“Muốn giết thì cứ giết”.
“Cần gì nhiều lời”.
Đế Nguyên Quân ánh mắt hời hợt nhìn qua rồi gật đầu đáp lại.
“Tất nhiên là vậy rồi?”.
Nói xong, Đế Nguyên Quân đưa tay lên rồi bóp chặt một cái, khu vực ở dưới chân đám người đột nhiên xuất hiện từng cột ma khí màu đen bốc lên rồi nuốt trọn bọn họ.
Bị ma khí nuốt chửng, những người đó ngẩng mặt lên cao rồi kêu gào một cách thảm thiết, hai hàng nước mắt sợ hãi chảy xuống, họ lúc này chỉ muốn có người nào đó đến đây để cứu giúp, nhưng đây là Nam Hoang Sơn Mạch.
Rộng lớn vô cùng, cho dù có người đến thì cũng chưa chắc tìm được vị trí của bọn họ.
Cho dù có người tìm được thì sao?
Cứu không được?!
Không đến một phút, mười bảy người bị ma khí cắn nuốt triệt để, tất cả đều đã trở thành chất dinh dưỡng của ma