Ngươi không nghe thấy sao?!
Đế Nguyên Quấn liếc mắt nhìn lưỡi đao sắc bén bổ xuống mà không một chút lo lắng, mà thay vào đó là một nụ cười nhẹ ở trên môi.
Chỉ thấy Đế Nguyên Quân thở ra một hơi rồi lên tiếng.
“Giun dế không biết tự lượng sức mình”.
Chợt, ở trên người hắn, một đạo kiếm khí thình lình bắn ra tạo thành một thanh trường kiếm dài tám mươi phân đứng chặn ở trước mặt hắn.
Oanh!
Lưỡi đao uy mãnh bị kiếm khí chặn lại, ánh mắt nam tử không thể nhìn Đế Nguyên Quân lông tóc không thương liền hít vào một ngụm khí lạnh, trên gương mặt lộ ra vẻ kinh hãi vô cùng.
Rồi sau đó, kiếm khí nghe theo mệnh lệnh của Đế Nguyên Quân bắt đầu phát động công kích.
Kiếm khí mạnh mẽ hất văng lưỡi đao rồi đâm về phía nam tử.
Quá bất ngờ, nam tử hít vào một hơi thật sâu rồi cắn răng chống lại, chỉ thấy đạo kiếm khí ánh lên một cái rồi cực tốc chém tới.
Bị tốc độ của kiếm chiêu làm cho bất ngờ, nam tử chỉ kịp đưa lưỡi đao ra để chống đỡ nhưng kiếm khí giống như một sợi lụa mềm dẻo.
Nam tử tưởng chừng có thể ngăn lại được nhưng không thể ngờ tới, kiếm chiêu mặc dù bị chặn lại mà không hề tan biến mà thay vào đó là hai vòng cung uốn lượn đánh tới.
Con ngươi của nam tử đột nhiên co rút lại, hắn cảm nhận ở cổ có một cảm giác nhói nhói và ấm nóng.
Dần dần, nam tử một tay chống lưỡi đao xuống đất rồi từ từ khụy xuống, trên gương mặt lộ ra vẻ sợ hãi vô cùng.
Duy trì không được bao lâu, nam tử nhanh chóng gục xuống, mất đi sinh cơ.
Ở ngoài xa, đám người nhìn thấy thanh trường kiếm được ngưng tụ thì vẻ mặt họ dần trầm xuống.
Vẻ mặt họ lúc này mới lộ ra vẻ ngưng trọng nói.
“Dùng kiếm khí để giết người”.
“Ngưng khí thành kiếm, kiếm khí đại thành”.
“Tu vi kiếm đạo của người này quá đáng sợ rồi”.
“Chỉ sợ thiên kiêu ở Tây vực cũng như thế này thôi”.
“Tên này rốt cuộc là ai?”.
“...”.
Thế gian tu luyện hơn ba ngàn đạo, trong đó đao kiếm thương… cũng nằm ở trong đó.
Kiếm tu thì có kiếm khí, kiếm ý, kiếm vực, kiếm đạo và trên cùng là kiếm kiếp.
Thương tu thì có thương khí, thương ý, thương vực, thương đạo, thương kiếp và những loại vũ khí khác cũng tương tự.
Kiếm tu số lượng vạn người thì chỉ có một người có thể ngưng tụ được kiếm ý, trăm người kiếm khí đại thành, còn lại là kiếm khí cấp thấp.
Còn người ở trước mặt họ trông còn rất trẻ, khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi mà thôi nhưng tu vi kiếm đạo đã đạt đến trình độ này rồi.
Chưa kể, mức độ tinh thuần kiếm khí này vượt ngoài sức tưởng tượng của họ.
Nhìn đám người lộ ra vẻ lo lắng, Đế Nguyên Quân nở một nụ cười nhẹ, ánh mắt khinh thường nhìn đám người rồi lên tiếng.
“Các ngươi đến không phải vì muốn giết ta sao?”.
“Ta ngồi ở đây, sao các ngươi không dám tới?”.
Bị Đế Nguyên Quân xem thường, đám người vẻ mặt ngưng trọng lộ ra vẻ tức giận.
Chợt có một tên trong đám người đứng ra nói.
“Hừ, hắn cho dù mạnh thì đã sao?”.
“Hắn chung quy chỉ có một mình, còn ta thì hơn hai mươi người”.
“Cần gì phải sợ, xông lên giết hắn rồi Đỗ lão sẽ có đại thưởng”.
Những người ở bên cạnh nhìn nhau rồi gật đầu ra hiệu.
Họ bắt đầu tế ra vũ khí của mình rồi lao lên.
Đế Nguyên Quân nhìn họ lao lên liền nở một nụ cười lạnh, chỉ thấy Đế Nguyên Quân khẽ đứng dậy, một tay nắm cự chùy rồi thình lình biến mất.
“Hắn đâu rồi”.
Đám người nhận thấy Đế Nguyên Quân biến mất liền quay lưng lại với nhau, trên gương mặt lộ ra vẻ chắc chắn, ánh mắt sát ý quan sát xung quanh.
Đột nhiên, có một người tinh ý phát hiện liền quát lớn một tiếng.
“Ở phía trên”.
Đám người nhanh chóng nhìn lên cao, họ nhìn Đế Nguyên Quân một người một chùy mạnh mẽ đánh xuống, con ngươi của họ đột nhiên co lại.
Đám người cắn chặt răng rồi quát lớn một tiếng.
Ngay sau đó họ đánh ra chân nguyên tạo thành một tấm chắn cực kỳ vững chắc.
“Đừng hòng”.
“Nhanh ngăn hắn lại”.
Đế Nguyên Quân thấy vậy liền lắc đầu nói.
“Chặn được sao?”.
Huyền cấp trung phẩm chùy pháp, Thiên Giáng!
Đế Nguyên Quân cánh tay phát lực rồi đồng thời thúc dục hai loại lực lượng rồi mạnh mẽ đánh xuống.
Ở trên cự chùy phát ra một lượng chùy khí mạnh mẽ vô cùng, chỉ trong giây lát, đám người cảm nhận một chùy này giống như một quả thiên thạch nhỏ từ trên trời rơi xuống.
Toàn thân cự chùy có hai loại lực lượng bao bọc nhấp nhô nhìn giống như ngọn lửa.
Uỳnh!
Cự chùy đánh xuống, một tiếng động vang trời và cùng với đó là một đợt phong bạo bộc phát ra ngoài.
Bị cự chùy đánh xuống, đám người bị cự lực kinh khủng đè xuống, hai chân có chút trụ không được liền run lên.
Ánh mắt họ nhìn tấm chắn đang run rẩy kịch liệt và những vết nứt nhỏ dần hiện lên.
“Chân nguyên tên này sao có thể mạnh như vậy?”.
“Một mình hắn có thể áp chế được hai mươi người”.
“Tên này là quái vật sao?”.
Nhìn đám người gồng mình chống đỡ, Đế Nguyên Quân ánh mắt hững hờ nhìn họ rồi từ từ nói ra.
“Vỡ a”.
Đế Nguyên Quân lời nói vừa dứt liền phát động công kích thêm một lần nữa.
Hai tay nắm chặt cự chùy đưa lên cao rồi đánh mạnh xuống.
Uỳnh!
Răng rắc!
Cự chùy cường lực đánh xuống thì màn chắn của đám người bị đánh nát toàn bộ.
Một tiếng động kinh khủng vang lên, cự chùy sau khi đánh nát màn chắn nhưng vẫn chưa dừng lại mà tiếp tục đánh mạnh xuống đất khiến khu vực có bán kính ba mươi mét xung quanh bị lõm xuống một hố sâu và bị nứt ra giống như một trận động đất nhỏ.
Đám người bị cự chùy đánh văng ra xa,