Ăn tối cùng bố mẹ xong, Mộc Thanh lên phòng lấy vali ra thu xếp một ít hành lý chuẩn bị cho chuyến đi từ thiện vào sáng sớm ngày mai, xem đi xem lại thấy đã đầy đủ, cô kéo vali bỏ vào một góc.
Cốc…cốc… gõ cửa hai tiếng, mẹ Mộc mở cửa bước vào.
“Con chuẩn bị xong chưa? Đây là ít thuốc và kem bôi chống muỗi, con mang theo khi cần có dùng, vùng cao nhiều muỗi lắm, lại xa xôi.
”
“Cảm ơn mẹ, con cũng có chuẩn bị một ít rồi, nhưng để con đem thêm nếu ai cần thì con đưa họ cũng tốt.
”
“Sau chuyến đi này, nghỉ ngơi thư giãn một chút, dạo này mẹ thấy con gầy quá, bố mẹ dẫn con ra ngoài chơi một chuyến.
”
“Tính sau đi mẹ, về con còn phải đi đám cưới anh Tú Minh, xong việc cũng đến tết tới nơi rồi.
” Cô ôm mẹ làm nũng.
Mẹ xoa đầu con gái than thở.
“Sau này bớt ôm việc vào người, còn đi học đã bận rộn như này rồi, ra trường không biết còn bận rộn ra sao nữa.
”
“Dạ, con biết rồi mẹ, thôi mẹ đi ngủ đi, mẹ ngủ ngon.
”
“Con cũng ngủ sớm đi, nhớ điện thoại cho bố mẹ thường xuyên, ngủ ngon.
”
Sau khi mẹ đi về phòng, cô cũng tắt điện đi ngủ, 5h sáng hôm sau cô thức dậy chuẩn bị xong xuôi kéo vali hành lý xuống dưới lầu, mọi người hẹn nhau 6h xuất phát nên bây giờ cô đến trường là vừa kịp lúc.
Ra khỏi cổng đang đợi tài xế thì đối diện một chiếc xe chạy ra, dừng bên cạnh cô, cửa xe từ từ hạ xuống.
“Lên xe đi.
” Thiên Bình cất tiếng nói từ bên trong xe.
“Không cần đâu, còn sớm như vậy em không làm phiền anh, tài xế chở em đi được rồi.
” Cô khá bối rối, không nghỉ gặp anh sớm như vậy.
“Không phiền, dù sao cũng tiện đường, nhanh lên kẻo trễ.
”
Mộc Thanh bất đắc dĩ lên xe, cô lấy điện thoại báo tin cho tài xế không cần chở cô đi nữa, ngồi lên xe cô nhìn ra cửa sổ, không nói chuyện.
“Vài ngày tới công việc thu xếp ổn thoã, anh lên đó một chuyến.
” Thiên Bình đột nhiên lên tiếng trong bầu không khi gượng gạo.
“Anh bận công việc như vậy, bọn em có thể sắp xếp công việc ổn thoã mà, đã liên hệ trường học và cán bộ thôn, họ rất nhiệt tình.
”
“Ừ, dạo này trông em có vẻ gầy đi.
”
“Hơi bận rộn nên lười ăn, xong đợt này sẽ bình thường lại thôi.
”
“Ừ.
” Anh không nói thêm gì nữa, đi được nửa đường anh ghé vào một tiệm phở.
“Ăn sáng trước rồi mình đi tiếp nhé.
” Hai người cùng đi vào, bởi vì còn sớm nên quán chưa có khách, món ăn được đưa lên nhanh, một quán ăn bình dân nhưng sạch sẽ, món phở gia truyền đặc biệt ngon, ăn xong hai người tiếp tục đi, tới trường vừa đúng 6h sáng, mọi người đã đến đầy đủ, chuẩn bị lên xe, cô quay sang cảm ơn anh rồi mở cửa xuống xe, Thiên Bình kéo tay cô lại nói.
“Có gì thì gọi cho anh.
”
Cô gật đầu rồi rút tay lại, bước ra ngoài, lên xe Tố Tố kéo cô ngồi cùng.
“Ai